Chương 34: (Vô Đề)

Tần Dịch không có trả lời câu hỏi của mẹ hắn, Diệp Thu Đồng lập tức thay hắn đáp: "Tần tổng muốn tản bộ, tôi là muốn gọi xe ạ."

Giang Đan Quỳnh ngẩng đầu nhìn hàng cây bên đường, ngày mùa đông lá cây đều rụng hết, đêm khuya lạnh lẽo như vậy lại tản bộ, cho rằng nơi này là xích đạo sao?

Giang Đan Quỳnh nhìn về phía Diệp Thu Đồng, lúc này Diệp Thu Đồng trông như một chàng trai nhảy đường phố vậy, nào có giống thư ký, bà ôn hoà nói: "Ban nãy, thư ký Diệp rất soái, có sức hút hơn so với nhiều idol mà tôi từng gặp đấy."

Bà dùng giọng điệu rất nghiêm túc để nói đùa một câu: "Thư ký Diệp, cậu ở bên cạnh A Dịch làm thư ký thật là nhân tài không được trọng dụng, không bằng tôi giới thiệu tài nguyên cho cậu vào giới giải trí nhé."

Diệp Thu Đồng lui về sau một bước, hơi khom người, nói với Giang Đan Quỳnh: "Phu nhân chê cười, tôi chỉ là muốn tạo thêm niềm vui cho mọi người vào buổi họp thường niên mà thôi, thật sự không có bản lĩnh gì." Cậu bày ra nụ cười công nghiệp thường ngày: "Tôi vẫn hy vọng được đi theo bên cạnh Tần tổng để học tập nhiều hơn ạ."

Cậu thấy Giang Đan Quỳnh mặc không nhiều lắm, quan tâm nói: "Tần tổng, phu nhân, hai người mau về đi ạ, nhiệt độ càng ngày càng thấp rồi."

Tần Dịch "ừ" một tiếng, nhìn Diệp Thu Đồng bảo: "Sáng mai còn có cuộc họp cuối năm, đừng quên."

"Yên tâm đi, Tần tổng, tôi đã thu xếp xong rồi ạ."

Hai người giao lưu chuyện công việc như thường ngày, Tần Dịch nói xong, ý bảo mẹ hắn đi cùng hắn.

Giang Đan Quỳnh vẫy vẫy tay với Diệp Thu Đồng, một lần nữa mang lên kính râm.

Diệp Thu Đồng mỉm cười cung tiễn mẹ con tổng tài rời đi, sau khi xác nhận bọn họ đã hoàn toàn khuất vào màn đêm rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

Dư chấn của buổi họp thường niên vẫn luôn kéo dài đến lúc cận Tết.

Ở công ty, mỗi lần gặp được một vị đồng nghiệp, Diệp Thu Đồng hoặc là sẽ được khen ngợi, hoặc là sẽ bị trêu chọc, làm cậu cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng.

Cũng may đã sắp đến Tết, tâm tư của mọi người đều chuyển sang chuyện nghỉ lễ.

Diệp Thu Đồng không phải là người S thành, ăn Tết là sẽ về quê, cậu bắt đầu mua quà cho bố mẹ trước, sau đó xin nghỉ đông, chuẩn bị kết hợp với nghỉ phép và nghỉ Tết cùng nhau.

"Người còn trẻ, nhưng vừa thăng chức được nửa năm đã lên kế hoạch xin nghỉ dài hạn như thế nào rồi, chẳng có chút tinh thần năng nổ gì cả."

Tần Dịch nhìn giấy phép xin nghỉ đông của Diệp Thu Đồng, giở giọng nhà tư bản một phen.

Diệp Thu Đồng xin nghỉ phép cần có sự đồng ý của tổng tài, cậu nói thầm ở trong lòng, mặt ngoài lại" bán thảm": "Cả năm nay tôi vẫn chưa trở về, nghĩ  nhân dịp ăn Tết ở nhà với bố mẹ ạ."

Tần Dịch hơi khựng lại, ký tên lên giấy nghỉ phép: "Đồng ý."

Diệp Thu Đồng liền khen: "Cảm ơn Tần tổng, trước tiên xin chúc ngài và người nhà gia đình đoàn viên, năm mới vui vẻ ạ." Cậu cười nói: "Đặc biệt là Giang nữ sĩ, sang năm nhất định càng ngày càng trẻ đẹp."

Tần Dịch nhìn cậu: "Cậu nịnh nọt càng ngày càng khéo rồi đấy."

Rõ ràng trước đó không lâu còn dám nói xấu sau lưng hắn.

Diệp Thu Đồng tiếp lời: "Đều là do Tần tổng dạy bảo tốt thôi ạ."

"Quê cậu ở đâu?" Tần Dịch thuận miệng hỏi.

Diệp Thu Đồng trả lời: "Thành phố C của tỉnh B ạ." Một thành thị cấp 3 không lớn không nhỏ.

Tần Dịch gật gật đầu: "Là nơi non xanh nước biếc." 

Diệp Thu Đồng kinh ngạc: "Tần tổng, ngài đã từng đến đó rồi?"

Tần Dịch nói: "Tôi có nơi nào mà chưa đi qua." Hắn gõ gõ lịch nghỉ đông của Diệp Thu Đồng, dặn dò: "Bắt đầu từ sang năm sẽ phải thi hành hạng mục với bên Ô Tô Tốc Tường, đến lúc đó tất cả sẽ phải tăng ca, chuẩn bị cho tốt đấy."

Còn chưa nghỉ lễ mà đã đe dọa người ta trước rồi, ai mà sợ chứ, nghỉ ngơi đã rồi nói.

Hiện tại, Diệp Thu Đồng đã không còn là Diệp Thu Đồng của trước kia, mặc kệ trong lòng đang nghĩ gì, nhưng mặt ngoài vẫn luôn nở nụ cười tươi: "Tần tổng nói phải, tôi sẽ cố gắng hết mình ạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!