Chương 33: (Vô Đề)

Tất cả mọi người bị chấn động bởi điệu nhảy này.

Đặc biệt là những người ngồi gần sân khấu, bọn họ đều thấy rõ ánh mắt của Diệp Thu Đồng. Nhóm trợ lý của văn phòng tổng tài cũng bị "giật điện" muốn hôn mê, Hứa Mục thì lại giống như đồ ngốc, lắp bắp kêu: "Diệp, thư ký Diệp……"

Tần Dịch thoáng nâng đầu, ánh mắt khoá chặt lấy người trên sân khấu.

Dùng tầm mắt phác hoạ cơ thể cậu, từ gương mặt tuấn tú đến cần cổ mảnh khảnh, bên dưới lớp áo sơmi to rộng kia là vòng eo nhỏ gầy, ngày thường mặc tây trang là có thể nhìn thấy được.

Còn có đôi chân dài kia, sao lại có thể linh hoạt lại hữu lực đến thế.

Diệp Thu Đồng đứng ở chính giữa sân khấu, chùm ánh sáng duy nhất chiếu lên người cậu, cậu thu hồi bàn tay rồi đặt ở trước ngực, lúc này âm nhạc lại lần nữa thay đổi, ánh đèn toàn trường bừng sáng lên, những chàng trai ẩn nấp trong bóng tối cũng bắt đầu sôi nổi chuyển động, cùng nhau gia nhập với Diệp Thu Đồng.

Diệp Thu Đồng đứng ở phía trước làm người nhảy chính, mang theo những người khác chuyển động, tiết tấu vui sướng nhẹ nhàng, trên gương mặt của Diệp Thu Đồng tràn đầy nụ cười, động tác vũ đạo lại có chút khác biệt so với vừa rồi.

Mọi người bị lây nhiễm cảm giác vui sướng từ cậu, càng ra sức nhảy múa.

Không thể không nói, lúc cả nhóm cùng nhảy là có thể nhận ra sự chênh lệch, tuy các chàng trai phía sau, ai nấy đều rất tuấn tú, nhưng động tác được điều chỉnh đơn giản hơn, có thể nhảy đến chỉnh tề là đã không tồi, nhưng dưới bầu không khí và khí thế hiện tại, mọi thứ vẫn trông rất vui tai vui mắt.

Nhưng đến lượt Diệp Thu Đồng, bất luận một động tác nào đều có vẻ tự nhiên linh hoạt, cậu dung nhập vào điệu nhạc và tiết tấu, cho dù run vai hay đá chân đều trông soái đến tận trời, vừa giống tinh linh, lại giống như vương tử.

Mấy chị em có mặt ở đây đều trở nên sôi sục, hết vỗ tay đến vẫy tay, thỉnh thoảng lại thét chói tai, trông cực kỳ kích động.

Các quý ông cũng không cam lòng yếu thế, dứt khoát trực tiếp đứng lên, ở bên dưới sân khấu lắc lư theo tiếng nhạc, tiếng cười tràn ngập toàn bộ đại sảnh.

Có người nhìn chằm chằm Diệp Thu Đồng đứng ở C vị không dời được mắt, thẹn thùng hỏi đồng nghiệp bên cạnh: "Đây là ai thế, là idol mới debut sao? Tôi muốn làm fan cậu ấy."

"Không phải minh tinh đâu, là người trong công ty đó."

Người nọ nghe thế, ngược lại bốc cháy lên hy vọng khác: "Là bộ môn nào thế, ở tầng nào, không biết có cách gần chúng ta không."

"Đừng nghĩ nữa, người ta là thư ký tổng tài, ở tầng cao nhất, bình thường tiếp xúc không tới đâu."

Nhảy xong ba bài liên tục, Diệp Thu Đồng mang theo các soái ca đứng trên sân khấu, một tay vòng ra sau lưng, một tay đặt ở trước ngực, khom lưng làm một nghi thức chào đầy lịch thiệp.

Tiếng thét chói tai chạm tới đỉnh núi, Hứa Mục kích động đến vỗ đùi, hận không thể ôm lấy người bên cạnh liều mạng lắc lắc để thể hiện cảm xúc nội tâm.

Nhưng một giây trước khi nhào lên, hắn chợt nhớ ra bên cạnh là tổng tài……

Hứa Mục kiềm nén chính mình, cẩn thận quan sát nét mặt Tần Dịch, Tần Dịch vẫn là dáng vẻ ít khi nói cười ma quỷ kia, chẳng qua ánh mắt lại âm trầm hơn so với bất cứ lần nào, nhưng tầm mắt cũng giống như những người khác, không hề dời khỏi thân ảnh của Diệp Thu Đồng.

Hứa Mục to gan ra, tỏ vẻ anh em tốt mà huých huých bả vai Tần Dịch, đắc ý dào dạt nói: "Có phải thấy thư ký Diệp đẹp trai lắm đúng không? Không ngờ cậu ấy còn có kỹ năng này đó."

Tần Dịch lạnh như băng mà liếc hắn một cái.

Hứa Mục nói xong lại có chút tiếc hận: "Đáng tiếc cậu ấy thích đàn ông, các nữ đồng bào phải thất vọng rồi." Nhưng hắn cũng nhanh chóng tỉnh táo lại: "Mà không sao, cơ hội của các nam đồng bào đã tới rồi."

"Câm mồm." Tần Dịch ép giọng thật thấp, nghe có chút khàn khàn: "Đừng có ồn ào."

Hắn lại lần nữa chuyển ánh mắt sang người Diệp Thu Đồng, đúng lúc Diệp Thu Đồng cùng các soái ca chào kết màn xong đang quẹo phải bước xuống sân khấu.

Có người từ phía sau hô to: "Nhảy thêm một bài!"

Sau đó, những người khác cũng hùa theo, không ngừng to nhỏ kêu gọi: "Nhảy tiếp, nhảy tiếp!"

Diệp Thu Đồng đang từ trên đài bước xuống nghe thấy những lời này, không nhịn được cong cong đôi mắt, lại lần nữa nở nụ cười.

Môi hồng răng trắng, sáng sủa thanh tú, tựa như thái dương lại giống như ngôi sao.

Mấy người ngồi gần sân khấu lại lần nữa bị cậu "giật điện" đến hôn mê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!