Tần Dịch không bảo cậu đi đón Tô Lâm Á vào ngày mai, nói cách khác, sau khi thu xếp lễ vật cho Chu Chính Hoa xong là cậu có thể nghỉ ngơi.
Mà Tần Dịch sẽ mang theo Tô Lâm Á, còn Nhan Phái thì mang theo Tạ Phi Triết, vui vui vẻ vẻ mà tham gia yến hội xa hoa.
Diệp Thu Đồng cũng biết thư ký chỉ là nhân vật đinh ốc, nhưng trong lòng vẫn là thấy chua lòm.
Cậu nói với Ngô Nhược Dao: "Tớ tới N thành là vì công tác, công tác xong sẽ trở về."
Ngô Nhược Dao tỏ vẻ cô sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm hai người kia, một khi có tin tức sẽ báo cho cậu biết, đồng thời nhắn nhủ: "Cậu cũng nên tìm đàn ông tốt đi chứ, tới trước mặt hai người kia khoe ân ái, vả mặt vậy mới sướng."
Diệp Thu Đồng nghĩ thầm, hiện tại cậu chẳng muốn yêu đương chút nào, chỉ muốn cố gắng kiếm tiền, chỉ có tiền là sẽ không phản bội mình thôi.
Hai người lại hàn huyên vài câu, tới giờ đi ngủ rồi mới nói câu ngủ ngon.
Ngày hôm sau, Diệp Thu Đồng bàn bạc với công ty vận chuyển và công ty bảo mật, đưa quà tặng sinh nhật đến dinh thự của Chu Chính Hoa.
Chờ yến hội kết thúc, ngày mai là bọn họ có thể quay về S thành.
Diệp Thu Đồng nhìn theo công ty bảo mật chuyển đồ lên xe rồi xuất phát, chờ đồng sự bên Chu phủ nhận được là hoàn thành nhiệm vụ.
Đến Chu phủ mất khoảng nửa tiếng lái xe, Diệp Thu Đồng đứng tại chỗ, chờ nhận được tin nhắn báo lại rồi mới rời đi.
Cậu vừa chờ, vừa miên man suy nghĩ.
Bữa tiệc sinh nhật hôm nay, không chỉ có Tần Dịch sẽ tham gia, mà vợ chồng Tần Bang Ngôn và Giang Đan Quỳnh hẳn là cũng sẽ tham dự, Tô Lâm Á là Giang Đan Quỳnh giới thiệu tới, Tần Dịch không thể không nể mặt của mẹ hắn, cho nên mặc dù không thích cũng phải mang người ta theo.
Không biết đến lúc đó, mọi người gặp nhau sẽ là cảnh tượng thế nào.
Diệp Thu Đồng đang não bổ tình tiết phim hào môn cẩu huyết, đột nhiên nhận được một cuộc gọi, cậu còn tưởng bên vận chuyển xảy ra vấn đề mà hoảng sợ, kết quả nhìn thấy là Tô Lâm Á gọi tới.
Diệp Thu Đồng ngạc nhiên nhướng mày.
Hôm qua cậu đúng là đã đưa danh thiếp cho Tô Lâm Á.
Cậu nhận điện thoại, giọng nói bén nhọn ở bên kia vang lên: "Tần tổng ở đâu?"
Diệp Thu Đồng lễ phép trả lời: "Tô tiểu thư, tôi không biết vị trí của Tần tổng, bên chỗ cô hẳn là có đồng sự của tôi, có vấn đề gì cô có thể hỏi bọn họ."
"Tôi chỉ muốn tìm anh, có phải Tần Dịch ở bên chỗ anh đúng không?"
Người này thật đúng là không nói lý, Diệp Thu Đồng nhẫn nhịn tính tình, bình tâm tĩnh khí đáp: "Tần tổng có lịch trình khác, tôi không nhìn thấy hắn."
"Nói dối! Hôm qua, anh ấy giữ gìn anh như vậy, hai người chắc chắn là có một chân." Tô Lâm Á dùng giọng điệu hùng hổ doạ người chỉ trích Diệp Thu Đồng: "Trừ phi anh làm anh ấy lập tức xuất hiện, nếu không tôi không tin."
Tần Dịch nói rất đúng, Tô Lâm Á quả nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ, cô ta không những không buông tay, mà còn muốn tiếp tục làm trời làm đất.
Diệp Thu Đồng hít sâu một hơi, nói: "Tô tiểu thư, tôi không có quyền để ra lệnh cho Tần tổng, tôi thật sự không biết lịch trình của ngài ấy."
"Vậy anh cút lại đây cho tôi!" Tô Lâm Á nói xong câu này liền trực tiếp cúp điện thoại.
Diệp Thu Đồng trừng mắt nhìn điện thoại, thật sự không thể tin được, thời buổi này mà vẫn có người tùy hứng bất lịch sự như vậy, cậu vốn không muốn để ý tới, nhưng đồng sự gửi tin nhắn tới cho cậu, nói Tô Lâm Á vẫn luôn kiếm chuyện gây khó dễ, bọn họ sắp không ngăn nổi nữa rồi.
Diệp Thu Đồng khẽ cắn môi, gọi chiếc xe, chạy tới khách sạn của Tô Lâm Á.
Lúc Diệp Thu Đồng đến nơi, Tô Lâm Á đang ngồi trong phòng, bên cạnh là chuyên viên trang điểm, chuyên viên tạo hình, cách xa một chút là mấy người đồng sự của Diệp Thu Đồng đang đầy mặt khó xử.
Tô Lâm Á trang điểm được một nửa, nhìn thấy Diệp Thu Đồng tới, bảo chuyên viên trang điểm dừng lại, đứng lên, hỏi: "Tần tổng đâu?"
Diệp Thu Đồng lại lần nữa nhấn mạnh: "Tôi thật sự không ở bên cạnh Tần tổng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!