Hai tiếng sau, máy bay hạ cánh.
Vừa đáp xuống đã có người đến đón, Tần Dịch ngồi vào xe, trực tiếp tiến hành hoạt động tiếp theo trong hành trình, chỉ là lúc này hắn không có một mình một xe, mà lại bảo Diệp Thu Đồng ngồi vào ghế phụ để phối hợp.
Tần Dịch có thói ở sạch, chuyện này ở trong công ty ai cũng biết, ngày thường hắn đã không thích người khác ngồi chung xe với hắn, ngay cả vệ sĩ cũng không thể, mỗi lần chỉ mang theo một người tài xế, lúc này lại bảo Diệp Thu Đồng ngồi vào ghế phụ, thật đúng là mặt trời mọc hướng Tây.
Mấy cô cậu trợ lý nhìn thấy một màn này mà trố mắt nghẹn họng, một người trong đó còn nói với Hứa Mục: "Trợ lý Hứa, địa vị của anh khó giữ được nha."
Hứa Mục cười, nói: "Khá tốt, tôi làm trợ lý cũng chán rồi."
Ai chẳng biết Hứa Mục ngồi trên vị trí đặc trợ này đã tám năm, tám năm trước, hắn thậm chí còn từng đi theo Tần Bang Ngôn.
Mấy người kia thấy Hứa Mục dầu muối không ăn, liền chuyển đề tài sang Diệp Thu Đồng: "Thư ký Diệp cũng lợi hại thật, cậu ấy vừa mới được điều đến bên người Tần tổng có ba tháng thôi mà đã được Tần tổng yêu thích rồi."
Có người còn ám chỉ: "Thì lớn lên đẹp mà."
Hứa Mục hắng giọng một tiếng, hỏi: "Cậu biết Tần tổng thích nhất điểm nào của thư ký Diệp không?"
Mấy người hai mặt nhìn nhau, lắc đầu.
Hứa Mục nói: "Thư ký Diệp chưa bao giờ có tâm địa gian giảo."
Những người đó đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Hứa Mục cười tủm tỉm mà vỗ vỗ bả vai bọn họ, nói: "Mấy cô cậu chê bai thư ký Diệp, cũng chính là chê bai ánh mắt của Tần tổng đấy, nói vậy mọi người cũng không hy vọng cấp trên của mình lại không có hiểu biết chứ."
Lời đã nói đến mức này, cũng không còn ai dám nói bậy Diệp Thu Đồng nữa.
Diệp Thu Đồng không biết chính mình bị người ta bàn tán sau lưng, cậu đang bận đối phó với thói ở sạch của Tần Dịch.
Mặc dù Tần Dịch bảo cậu lên xe, nhưng vẫn là rất khó hầu hạ.
Tần Dịch hiển nhiên rất không quen có người khác ngồi trong xe, một hồi hỏi Diệp Thu Đồng có phải phun nước hoa gì trên người hay không, một hồi lại bảo cậu thả tấm chắn xuống.
Diệp Thu Đồng biết thói ở sạch đa phần là do tác dụng tâm lý, nên cũng kiên nhẫn phối hợp với Tần Dịch, đồng thời lại không nhịn được lẩm bẩm trong lòng, nếu đã ghét bỏ cậu, mắc gì lại bảo cậu lên xe.
May mà những lúc làm việc, Tần Dịch vẫn rất bình thường, Diệp Thu Đồng đi theo Tần Dịch bận rộn cả một buổi trưa, giữa chừng cũng không được nghỉ ngơi, buổi tối còn có bữa tiệc giao lưu với ban tổ chức hội nghị nữa.
Hội nghị lần này cũng là lần đầu tiên thảo luận về chính sách xuất nhập khẩu nguyên liệu sau khi có sự thay đổi, đến tham gia hội nghị không những có đại biểu của các xí nghiệp mà còn có cán bộ của các bộ và uỷ ban trung ương, cùng với lãnh đạo của sở nghiên cứu khoa học, bầu không khí của bữa tiệc tuy sôi nổi, nhưng mọi người đều giữ vẻ lịch sự văn nhã, ngay cả lúc mời rượu lẫn nhau cũng rất khách sáo.
Diệp Thu Đồng là lần đầu tiên đi theo Tần Dịch tham gia bữa tiệc thế này, nói sao nhỉ, so với trong tưởng tượng của cậu thì có chút khác biệt.
Hứa Mục nhìn thấu cậu suy nghĩ cái gì, nghiêng người qua, thấp giọng nói với cậu: "Thế này là còn tốt đấy, mở tiệc chiêu đãi văn minh, quy định về thức ăn và rượu có hạn chế, sẽ không chuốc cậu tới chết, nếu cả cái bàn này đều là dân làm ăn, đặc biệt là mấy ông sếp làm ngành công nghiệp cũ kỹ, vậy thì xong, tốt nhất là phải uống thuốc lọc gan trước."
Khẳng định là không thể say đổ mấy ông ấy, cho nên chỉ có thể do đám trợ lý, thư ký là bọn họ bước ra chắn rượu.
Diệp Thu Đồng gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Trên bàn tiệc, Tần Dịch lại không như ngày thường, người khác bước tới chào hỏi làm quen, hắn cũng không từ chối, mà sẽ nhẹ nhàng mỉm cười, sảng khoái phóng khoáng, cộng thêm vẻ ngoài tuấn tú, cũng có chút phong thái của nho thương.
Diệp Thu Đồng nhìn Tần Dịch đánh Thái Cực tới lui với đám người kia, nghĩ thầm, không phải giao lưu với người khác rất tốt sao, lúc này lại không có thói ở sạch, quả nhiên, thói ở sạch chỉ là để tra tấn đám cấp dưới như bọn họ.
Tham gia hội nghị lần này, Uông Đức Thành cũng tới, lần trước ông ta đến Thời Duệ bị Tần Dịch khích đến quăng cửa bỏ đi, lần này lại vờ như chẳng có gì mà thân thiết với Tần Dịch, còn giới thiệu với người khác rằng Tần Dịch là cháu trai của ông ta nữa.
Rõ ràng, Tần Dịch cũng không muốn nhận ông ta là chú, thái độ cực kỳ lạnh nhạt.
Sau bữa tiệc, mọi người lại cùng nhau ngồi uống trà, nói chuyện thời sự. Thời gian nhanh chóng trôi qua, chờ Diệp Thu Đồng đi theo Tần Dịch trở lại khách sạn đã là đêm khuya.
Bọn họ không đi đến khách sạn do ban tổ chức hội nghị sắp xếp, mà là đi đến một khách sạn sang trọng khác của N thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!