Chương 32: (Vô Đề)

Ở nước An Du bên này lại là một khung cảnh hoàn toàn khác biệt.

Khi đoàn người của Tạ Chỉ Phong trở về, hoàng đế đang bận cùng các đại thần bàn bạc chuyện lễ mừng năm mới, không có thời gian gặp mặt. Bọn họ quyết định trước tiên đi gặp Đại hoàng huynh Tạ Chỉ Minh.

Tạ Chỉ Minh lớn hơn hai huynh muội Tạ Chỉ Phong rất nhiều, thường ngày khi ở chung các đệ đệ và tiểu muội luôn giữ thái độ tôn kính đối với hắn.

Thế nhưng trưởng huynh ngày thường luôn nghiêm túc hôm nay lại nở nụ cười.

Hắn nhận lấy tay cầm xe lăn của đệ đệ từ tay thị vệ Lang tộc, lại xoa đầu tiểu muội muội, nói: "Cuối cùng cũng trở về rồi, đường đi có mệt không?"

Hắn cũng chào hỏi vài câu với đám người hầu đi theo hộ tống hai người, sai tiểu thái giám dẫn họ đi nghỉ ngơi.

Tạ Chỉ Minh đích thân đẩy xe lăn đưa hai người đến tẩm cung của mình. Trên đường cũng không nói nhiều, chỉ hỏi mấy câu qua loa như dọc đường có gì vất vả hay thân thể có khó chịu gì hay không. Đến khi vào được tẩm cung, Đại hoàng tử mới cẩn thận hỏi han chi tiết về tình hình chuyến đi lần này.

Tuy trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng hắn sớm đã thấp thỏm không yên. May thay Tạ Chỉ Phong vốn là người tinh ý, không đợi trưởng huynh hỏi, đã chủ động nói trước: "Tiểu Thanh Nhi rất tốt, ta thấy đệ ấy sống ở đó vui vẻ lắm."

Tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, nụ cười trên gương mặt Tạ Chỉ Minh giờ phút này có phần chân thật hơn.

Hắn còn muốn hỏi thêm vài câu, môi mấp máy nhưng lại không biết phải nói như thế nào.

Đại hoàng tử cũng như phụ hoàng của họ, trong lòng đều mang một nỗi áy náy đối với Tạ Chỉ Thanh.

Tạ Chỉ Phong thấy vậy, y ra hiệu cho tiểu muội muội lui xuống nghỉ ngơi trước. Đợi công chúa rời khỏi, y mới quay sang nói với trưởng huynh:

"Ta thấy vị Lang Vương kia... tuy chỉ chung sống vài ngày, nhưng ta có thể nhận ra hắn thật lòng đối tốt với Tiểu Thanh Nhi. Trưởng huynh, tính tình của đệ ấy huynh cũng biết rõ, từ nhỏ đã đơn thuần, không biết nói dối, nếu thật sự sống không vui, nhất định không thể bộc lộ ra dáng vẻ hạnh phúc ấy được đâu."

Y chọn ra một vài chuyện kể lại cho Tạ Chỉ Minh nghe, còn nói: "Tóm lại, ta cảm thấy Lang Vương rất để tâm đến Tiểu Thanh Nhi. Hôn sự này... có vẻ cũng không tệ như huynh và phụ hoàng đã nghĩ."

Tạ Chỉ Minh nhẹ giọng thở dài: "Được vậy thì tốt."

Hai huynh đệ lại trò chuyện một lúc, phần lớn là kể về những chuyện mà Tạ Chỉ Phong đã mắt thấy tai nghe trên thảo nguyên.

Nhị đệ sức khỏe không tốt, Tạ Chỉ Minh không để y nấn ná quá lâu, bèn mở miệng phân phó người đưa y trở về nghỉ.

Trước khi đi, Tạ Chỉ Phong chợt nhớ ra một việc. Gương mặt luôn ôn hòa thoắt một cái trở nên lém lỉnh hơn, y từ trong ngực áo lấy ra một vật, nháy mắt với trưởng huynh, nói: "Hoàng huynh, huynh đoán xem đây là gì?"

Tạ Chỉ Minh không hiểu lắm, nhận lấy xem thử —

"Là Tiểu Thanh Nhi tặng cho ta đó." Tạ Chỉ Phong nở nụ cười ranh mãnh, "Đệ ấy nói chỉ có phần cho ta và Tiểu Nguyệt thôi, huynh với phụ hoàng đều không có đâu nhé."

"..." Tạ Chỉ Minh không nói không rằng, thuận tay nhét món đồ kia vào tay áo, nhàn nhạt nói: "Tịch thu."

"?" Tạ Chỉ Phong hoàn toàn không ngờ câu chuyện lại rẽ theo hướng này, lập tức la lên: "Hoàng huynh, trả lại cho ta!"

Tạ Chỉ Minh giả vờ không nghe thấy.

Tạ Chỉ Phong không cam lòng rời khỏi, nhưng chưa đi được bao xa đã bị gọi lại.

"Đúng rồi, Chỉ Phong!" Tạ Chỉ Minh vội bước đến, hỏi: "Không phải đã nói công chúa Lang tộc cũng cùng các ngươi về cung sao?"

"À, công chúa Lang tộc, nàng ấy..." Tạ Chỉ Phong vỗ trán, "Thiếu chút nữa ta quên báo với hoàng huynh, giữa đường thì công chúa Lang tộc đã tách khỏi chúng ta rồi."

Y đem chuyện của Lang Tiêu Tiêu trình bày một lượt.....

"Xin hỏi cô nương xuất thân nơi đâu?"

Lang Tiêu Tiêu chớp mắt — hóa ra người trước mặt là hoàng tử của nước Biền Dương. Nàng đoán có lẽ hắn cũng đã nhận ra nàng và Tạ Chỉ Nguyệt có xuất thân không tầm thường nên hôm đó mới chủ động bắt chuyện.

Nàng nghĩ ngợi khá lâu, Tiêu Tề Chân không đợi được câu trả lời, lại hỏi: "Cô nương, nhìn y phục và cách ăn mặc của nàng rất khác với chúng ta, hẳn là đến từ nơi xa lắm có phải không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!