Chương 50: (Vô Đề)

Bọt biển mộng ảo lộng lẫy, nhưng một chút ánh mặt trời xuyên qua, đều có thể dễ dàng vỡ tan.

Khi mọi thứ tr*n tr** không che giấu hiện ra trước mắt, Thương Viễn Chu cảm thấy nghẹt thở.

Chỉ cần chậm thêm chút nữa, hắn tự tin có thể vun đắp tình cảm, khiến Quý Dư chấp nhận.

Hắn đã thành công bước từ bạn bè thành người yêu, chỉ cần có thời gian, hắn tự tin sẽ không để những chuyện này ảnh hưởng đến tình cảm của hai người.

Hoặc sớm hơn chút nữa, nếu Quý Dư phát hiện, hắn cũng sẽ dùng cách lùi để tiến, thay đổi phương thức tiếp cận, lúc đó hắn sẽ thất vọng, nhưng sẽ không như bây giờ...

Thương Viễn Chu muốn cười, nhưng không thể cười nổi.

Có lưỡi dao vô hình cứa vào cổ họng hắn, làm giọng nói nghẹn đắng, đau đến không thở nổi.

Thời điểm quá tệ, nhưng cũng như quá đúng.

Cố tình là hôm nay, cố tình là lúc này.

Khi giấc mộng của hắn thành sự thật, khi giấc mơ đẹp đạt đến đỉnh điểm hạnh phúc, giấc mơ đó ầm ầm sụp đổ.

Quá nực cười.

Thương Viễn Chu nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên mặt Quý Dư, giọng nói khô khốc: "Xin lỗi."

Hàm răng Quý Dư nghiến chặt đến tê dại, giọng nói phát ra rất nhẹ: "Anh không phải muốn giải thích sao, sao lại không nói gì?"

Anh mệt mỏi, mệt đến kiệt sức, nhưng vẫn phải cố gắng xử lý mọi chuyện.

Chưa từng trải qua tuổi thơ hồn nhiên vui vẻ, anh đã bị người nhà lạnh lùng ép buộc phải trưởng thành sớm.

Trong những ngày tháng tăm tối không thấy hy vọng, may mắn có bà Lê bầu bạn, thỉnh thoảng cũng có niềm vui.

Năm lớp 11, chưa đầy 16 tuổi, anh mơ ước thi đỗ đại học để thoát khỏi gia đình ngột ngạt, thì bà Lê lại ngã bệnh.

Ngoài việc học, anh cố gắng tìm mọi cách kiếm tiền.

Anh đã vô số lần nhận tội thay bạn học, trừ những chuyện nghiêm trọng sẽ bị đuổi học, anh đã từng đứng trước toàn trường đọc kiểm điểm, bị người ta gọi là kẻ hám tiền, Quý Dư cũng không để tâm.

Hai người anh trai chỉ biết nói anh hại chết mẹ, Quý Dư cố gắng không nghĩ đến, chỉ mong có ngày trả hết nợ nần cho gia đình, cắt đứt hoàn toàn quan hệ với nơi đó.

Thương Viễn Chu đối xử với anh tốt không? Rất tốt, tìm mọi cách giúp anh giải quyết khúc mắc, tháo gỡ khó khăn, chăm sóc từng li từng tí trong cuộc sống.

Thương Viễn Chu cũng rất đẹp trai, là kiểu người Quý Dư thích, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt nhìn anh luôn dịu dàng thâm tình.

Nhưng tất cả đều là giả dối, ngay từ đầu đã sai lầm.

Một người tốt như vậy, lại là kẻ lừa đảo.

Một kẻ lừa đảo rành rành.

Quý Dư đã cố gắng sống thật tốt, nhưng cuộc sống như đang trêu đùa anh một vố lớn.

Sau khi xác minh thật giả của những lời đó, Quý Dư tự hỏi, có nên vạch trần mọi chuyện không?

Dù sao Thương Viễn Chu đối xử với anh rất tốt, giả vờ như không biết gì, mọi chuyện vẫn có thể êm đẹp.

Nhưng Quý Dư không làm được, từ khi anh quyết định kiểm tra nội dung email đó, anh đã không thể làm được.

Nếu không anh chỉ cần xóa email đó, chứ không phải đi xác minh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!