Kết thúc buổi họp lớp Quý Dư cũng chẳng thắc mắc gì về hành động của Thương Viễn Chu trong bữa tiệc.
Anh luôn biết cách kìm chế sự tò mò của mình, không bao giờ vượt quá giới hạn để tìm hiểu về suy nghĩ của người khác, nhìn thì có vẻ dễ gần, nhưng thực chất lại rất bảo thủ, luôn phân rõ ranh giới với mọi người.
Kể từ khi rời khỏi trường cấp ba, anh không còn liên lạc với bất kỳ bạn học nào nữa, lần này bị Tôn Tài Thừa kéo tới tham gia buổi họp lớp, cũng chỉ tự cảm thán về mối quan hệ bạn bè của mình.
Anh cũng chỉ cảm thán vậy thôi, chứ không hề có ý định thay đổi điều gì.
Ngày thứ hai luôn bị rất nhiều người ghét bỏ, dù hôm nay là một ngày vô cùng đẹp trời, cũng không thể khiến văn phòng ảm đạm có sức sống hơn.
Quý Dư đến công ty, giao bản ppt mình đã làm cho Khương Y Bạch.
Khương Y Bạch cười khẩy: "Làm phiền cậu rồi Quý Dư, nếu không có cậu giúp, tôi đã không thể gặp lại người bạn cũ ở thành phố A rồi."
Quý Dư mỉm cười lịch sự, không nhắc gì đến buổi họp lớp của mình vào chủ nhật, "Không có gì."
Trong lòng lại không chút để tâm việc người kia có thể lại kiếm cớ nhờ mình.
Quý Dư không thích việc Khương Y Bạch làm nũng, càng bài xích việc tiếp xúc thân mật, nhưng tính cách anh lại không quá cứng rắn.
Cũng biết chắc chắn rằng nếu nói thẳng là mình không thích việc Khương Y Bạch quá thân mật, cậu Omega kia sẽ tổn thương đến phát khóc, không phải vì Quý Dư là người quan trọng, mà vì bị một Beta từ chối một Omega tới gần, nói vậy khác nào bảo Omega cũng ưa nhìn kia là không biết nhục.
Quý Dư không muốn gây rắc rối ở công ty, anh chỉ muốn làm việc một thời gian, sau đó ra nước ngoài, hoặc chuyển đến thành phố khác.
"Quý Dư, lại đây." Trưởng phòng đi tới, vẫy tay gọi Quý Dư: "Phó tổng giám đốc tìm cậu."
Quý Dư gật đầu, trước ánh mắt ngạc nhiên của những người khác đi tới thang máy, lên thẳng văn phòng của Tôn Tài Thừa.
Anh gõ cửa, bên trong liền đáp vào đi.
Tôn Tài Thừa là Alpha, điều kiện sống giàu có, anh ta cũng tận dụng nó triệt để, mối quan hệ khá rộng rãi, thấy Quý Dư tới, liền hỏi thẳng: "Hôm qua trong buổi họp lớp cậu có trao đổi số điện thoại với Thương tổng không?"
Quý Dư hơi ngạc nhiên, sau đó liền bật cười: "Sao có được chứ, Tôn tổng."
"Tôi với Thương tổng đâu phải người cùng tầng lớp, người như ngài ấy sao có thể cho tôi số điện thoại được."
Tôn Tài Thừa nói: "Bị từ chối à? Cũng đúng, cũng bình thường thôi."
Quý Dư ừ một tiếng, thực ra anh còn không nghĩ đến chuyện xin số điện thoại của Thương Viễn Chu.
Tôn Tài Thừa nhíu mày suy nghĩ: "Cậu nói xem sao cậu ta lại đến buổi họp lớp?"
Đối với anh ta, tình cảm bạn bè chỉ là phụ, chủ yếu ở đó đa số là những người anh ta có thể hợp tác, sau này cũng có thể trao đổi lợi ích.
Thương Viễn Chu không học chung với bọn họ ba năm liền, hắn vào sau, Thương Viễn Chu cũng chướng mắt đám bọn họ.
Tôn Tài Thừa còn đang chờ Quý Dư sẽ tiết lộ thêm điều gì đó, kết quả Quý Dư lại nói: "Vì tình bạn à?"
Tôn Tài Thừa:....
Anh ta nghi ngờ hỏi: "Cậu thật sự không xin số điện thoại của cậu ta à?"
Quý Dư đành phải nói: "Thật mà, làm sao tôi dám làm phiền Thương tổng."
Tôn Tài Thừa xua tay: "Cậu nói cũng đúng, cậu không đủ đẳng cấp, tôi cũng vậy, nghĩ nhiều cũng vô ích."
"Thôi, về làm việc đi."
Quý Dư trở lại chỗ làm, đối phó với những câu hỏi tò mò của đồng nghiệp bằng vài câu trả lời qua loa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!