Chương 3: (Vô Đề)

Quý Dư chưa về đến nhà thì điện thoại đã reng inh ỏi.

Sau một buổi tối uống rượu, đầu óc anh hơi choáng váng, tiếng chuông điện thoại làm anh cảm thấy khó chịu, vừa lấy điện thoại ra, mới phát hiện mình đã bị kéo vào một nhóm chat.

Liếc qua danh sách thành viên liền nhận ra một số cái tên quen thuộc, hóa ra họ đang bàn về việc tổ chức họp lớp vào ngày mai.

Nhiều người đã tag anh, yêu cầu anh nhất định phải tham gia.

Thời cấp ba, anh không phải là người nổi bật trong trường.

Cấp ba Bách Lâm không giống các trường cấp ba bình thường, học trong đó đều là con nhà giàu có, tuy nhà họ Quý cho anh học ở đó nhưng không thèm quản anh, những việc mà các cậu ấm cô chiêu ở đó không muốn làm, đều sẽ ném cho Quý Dư.

Đương nhiên là, Quý Dư cũng không làm không công, anh sẽ lấy tiền.

Quý Dư kéo tin nhắn lên trên, lúc nhìn thấy người thêm mình vào nhóm thì có chút bất đắc dĩ.

Người kéo anh vào nhóm chat hiện đang là phó tổng giám đốc công ty anh làm Tôn Tài Thừa, cấp trên của cấp trên của anh ở công ty, cũng là bạn học của anh.

Khi biết anh không làm cho công ty nhà mình mà đang làm việc tại công ty của mình Tôn Tài Thừa khá ngạc nhiên, sau đó còn thêm phương thức liên lạc càng khiến mọi người ngạc nhiên hỏi han nhưng sau đó họ phát hiện phó tổng giám đốc không đối đãi đặc biệt gì với anh liền không quá quan tâm nữa.

Buổi họp lớp này không giống nhất thời thảo luận tổ chức, nhưng tới tận bây giờ mới tag Quý Dư thì không cần nghĩ cũng hiểu.

May mắn thay không ai kêu anh mời Thương Viễn Chu tham gia, chắc cũng biết là với thân phận của anh muốn kêu Thương Viễn Chu tham gia là điều không thể.

Có lẽ là tò mò muốn biết anh ở đây làm gì, lại muốn thỏa mãn chút lòng hiếu kỳ thôi.

Chẳng qua là làm cho đám người này thất vọng rồi, anh cùng với Thương Viễn Chu từ thời cấp ba đã không thân, bây giờ thân phận càng khác nhau một trời một vực.

Gặp nhau chưa được năm phút, cũng chỉ là những kẻ có quyền thế nhìn thấy người quen cũ nên khách sáo thôi, nói thật chẳng có gì đáng để bàn, có khi Thương Viễn Chu còn thấy phiền trong lòng, chỉ vì hứng khởi nhất thời mà nhận lấy những lời nịnh nọt, nên mới nhanh chóng đuổi khách như vậy.

Quý Dư biết những người này đang rất vui vẻ, nói thật họ cũng sẽ tin, nhưng sẽ không hài lòng.

Đứng ở vị trí của những người có địa vị, sẽ có vô số người sẵn lòng giải thích hành động của hắn, Thương Viễn Chu chính là người được lý giải giùm đó.

"Đến rồi."

Quý Dư lịch sự cảm ơn tài xế, xuống xe thanh toán tiền qua điện thoại, rồi thong thả nhắn tin cho nhóm, thông báo mình đã về.

Anh không muốn gây ra rắc rối đến công việc của mình, nên khi Tôn Tài Thừa kéo anh vào nhóm mà không hề báo trước, cả hai đều biết Quý Dư chắc chắn sẽ đi.

Từ hành động của Tôn Tài Thừa, có thể thấy anh ta không nghĩ Quý Dư sẽ có bất kỳ liên quan nào đến Thương Viễn Chu, chỉ là con người đều có lòng hiếu kỳ, nên muốn nghe tin tức nóng hổi ngay lập tức.

Quý Dư tắt hết thông báo của nhóm chat, vào nhà đi thẳng vào phòng tắm.

Không lâu sau tiếng nước chảy ào ào vang lên, những dòng nước mát lạnh tuôn trào từ vòi hoa sen chảy dọc theo đường cong cơ thể.

Quý Dư lau khô người, khoác chiếc áo choàng tắm dài rồi bước ra khỏi phòng tắm, anh có uống rượu, tuy không đến nỗi say, nhưng sau khi tắm xong nằm dài trên giường, liền cảm thấy vô cùng lười biếng.

Cửa sổ phòng ngủ không có rèm, gió đêm mùa hè thổi vào không hề làm Quý Dư cảm thấy mát mẻ, mà lại càng khiến anh cảm thấy bồn chồn khó chịu, ngón tay không tự chủ cuộn tròn lại, cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc dấy lên một chút khát khao được giải tỏa.

Hơn nữa sau khi uống rượu, những việc khác nhau cứ liên tục ập đến khiến anh cảm thấy mệt mỏi, việc tập luyện có thể giúp phát tiết, nhưng lại không thể giải tỏa được.

Quý Dư thở dài, không cố gắng kìm nén bản thân nữa, áo choàng tắm tuột dần, anh chống một chân lên, từ từ duỗi chân.

Là một người đàn ông 23 tuổi, tất nhiên anh cũng có những nhu cầu của riêng mình, với ngoại hình của Quý Dư, vóc dáng 1m78, cho dù anh có là Beta thì cũng có thể dễ dàng tìm được người muốn qua đêm cùng mình.

Nhưng Quý Dư có ranh giới cảm xúc rất rõ ràng, anh ghét những sự thân mật với người khác, anh tự an ủi bản thân rằng mình không hứng thú với những điều đó, không cần dùng bất kỳ thứ gì để k*ch th*ch.

Mặc dù trong phòng chỉ có một mình Quý Dư, thỉnh thoảng từ bờ môi mím chặt vẫn phát ra những tiếng thở nhẹ nhàng, k*ch th*ch không đủ, khiến khuôn mặt điển trai của anh lộ rõ vẻ ẩn nhẫn sốt ruột.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!