Pheromone của Thương Viễn Chu có mùi gì nhỉ?
Lúc câu hỏi này hiện ra trong đầu, Quý Dư không tự chủ được mà mím chặt môi.
Lúc này Omega trước mặt đang nhìn Quý Dư với ánh mắt tò mò, đây đúng là thời điểm thích hợp để hỏi, nhưng anh lại không hỏi.
Không phải là không muốn biết.
Mà là... Quý Dư cũng không thể diễn tả được cảm giác của mình lúc này.
Ai ngờ An Niên lại phá vỡ bầu không khí bằng câu nói nửa đùa nửa thật: "Là bạn trai của anh à? Trên người anh nồng nặc mùi rượu đấy."
Nghe vậy Quý Dư nhíu mày, từ trong lời An Niên nói biết được pheromone của Thương Viễn Chu mùi gì, khiến lòng anh có chút không thoải mái lạ thường.
Dù cậu Omega này cũng không nói gì đụng chạm.
Anh không nghĩ ra được lý do cho cảm xúc thất thường này, vậy nên nhanh chóng ném mấy cảm xúc kỳ lạ này ra sau.
Quý Dư sờ sờ gáy, vết cắn đã kết vảy lộ ra chút thịt non màu hồng nhạt, "Mùi rượu... ư?"
An Niên vừa dẫn anh đến phòng làm việc, vừa nghiêng đầu nói, "Là mùi rượu thuần, không khó ngửi, nhưng mà,"
"Mơ hồ ngửi được chút chua xót trong đó."
"Dù sao thì pheromone của bạn trai anh cũng bá đạo thật," cậu ta chớp mắt, trêu chọc nói: "Nói thật là người xung quanh trong vòng 100 mét đều muốn tránh xa anh chút."
Quý Dư có chút bất lực, trên mặt vương chút hồng nhạt, đối với những lời nói đùa vui không có ác ý này luôn có chút không biết đáp lại như nào.
An Niên: "Thực ra tôi cũng không dám đến gần anh, nhưng đến gần hơn lại phát hiện bản thân có vẻ không bài xích với pheromone này."
Quý Dư nhẹ thở ra bằng nụ cười, chỉ hy vọng đề tài này có thể trôi qua nhanh hơn: "Vậy thì tốt."
Sâu trong ánh mắt Omega che giấu chút phát hiện khác lạ đánh giá Quý Dư từ trên xuống dưới.
An Niên vội xua tay, chủ động giải thích:
"À, tôi không có ý gì khác, chỉ là pheromone của Alpha khiến tôi không bài xích rất ít, nên tôi mới thuận miệng nói vậy."
Quý Dư ngơ ngác chớp mắt, dù lúc nãy anh cũng không chú ý An Niên nói câu kia có gì không đúng, giờ thấy cậu ta vội vàng giải thích như vậy, cũng lờ mờ nhận ra điều gì.
Vậy là, khả năng An Niên và Thương Viễn Chu có độ xứng đôi cao sao?
Trong lúc nói chuyện, An Niên đã đưa Quý Dư đến trước cửa một văn phòng, có chút tinh nghịch thè lưỡi nói: "Chị Kỷ ở bên trong, tôi không vào đâu."
Cậu ta hạ thấp giọng, lén nói xấu: "Chị Kỷ dữ lắm, tôi hơi sợ chị ấy, đi trước đây, hy vọng anh phỏng vấn tốt, vậy thì chúng ta có thể trở thành đồng nghiệp rồi."
An Niên có rất nhiều hành động phi ngôn ngữ nhỏ, khá hợp với ngoại hình của cậu ta nên sẽ không khiến người khác cảm thấy phản cảm, ngược lại còn thấy đáng yêu.
Quý Dư nhìn cậu ta rời đi, vẫn không hỏi ra câu kia.
Chậm rãi thở ra, đem tất cả những ý nghĩ lộn xộn ném qua một bên, đẩy cửa bước vào.
Cho dù bao nhiêu lần, phỏng vấn đều khiến người ta khẩn trương.
Bên trong là một người phụ nữ đang cúi đầu nhìn ảnh chụp, mái tóc dài được cột lên gọn gàng, mặc đồ tây toát lên vẻ giỏi giang, nghe thấy cửa có động tĩnh liền nhìn sang.
"Tới rồi?"
Cô nàng duỗi tay chỉ về phía bàn, "Ngồi đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!