Lần trước khi bị một đám người lôi kéo đến Cửu Hương Lâu, Chung Yến Sanh đã tò mò về con thuyền phía bên sông.
Không ngờ lần này được đích thân đến đây.
Dù là ban ngày, trên sông vẫn có vài chiếc thuyền trôi nổi. Bên sông liễu rủ xanh tươi, trên sông sóng nước long lanh, phồn hoa và náo nhiệt. Thuyền Vân Trung có hai tầng, trang trí lộng lẫy nổi bật nhất trong số đó.
Bên cạnh còn có những chiếc thuyền du nhỏ hơn, có thể cho thuê để vui chơi. Ban ngày không có mấy khách, nhiều người chèo thuyền tụ tập lại ngồi dưới bóng cây trò chuyện.
Chung Yến Sanh nhìn chiếc du thuyền neo ở bờ, không vội đến đó mà dẫn Vân Thành đi dạo quanh một vòng, quả nhiên phát hiện có giám sát Ngự sử của Ngũ Thành Binh Mã Ti đang dẫn đội tuần tra.
Con phố dài này nằm ở Đông Thành, gần đó đều là người của Đông Thành Binh Mã Ti.
Chung Yến Sanh kéo Vân Thành đang nghi ngờ, đưa túi tiền của mình cho hắn rồi dặn dò: "Vân Thành, ngươi dùng thêm ít tiền đi gọi vài người chèo thuyền gần đây, thuê một chiếc du thuyền ở gần Vân Trung. Lát nữa ta sẽ thắp một ngọn đèn bên cửa sổ, nếu đèn tắt, ngươi hãy gọi người đến mời giám sát Ngự sử lên thuyền."
Trước đây ở Cửu Hương Lâu, cậu nghe người khác bàn tán về việc Mạnh Kỳ Bình không hợp với chỉ huy của Đông Thành Binh Mã Ti, người chỉ huy này xuất thân từ thế gia, cũng không sợ gây chuyện. Nếu biết trên thuyền là Mạnh Kỳ Bình, chắc chắn người của Đông Thành Binh Mã Ti sẽ tới.
Vân Thành nghe vậy mà sững người: "Thiếu gia, ngài đã chuẩn bị rồi à?"
Chung Yến Sanh ngạc nhiên chớp mắt: "Ta trông giống người ngớ ngẩn lắm sao?"
Dù cậu không tự luyến cảm thấy ai cũng có ý đồ với mình, nhưng việc Mạnh Kỳ Bình yêu cầu cậu đến một mình thật sự rất đáng nghi.
Sau khi bàn bạc xong, Chung Yến Sanh dặn dò thêm vài điều khác rồi mới kéo đai lưng bước đi.
Cơ thể Chung Yến Sanh yếu ớt, sợ lạnh hơn người khác. Đã tháng Tư rồi nhưng chỉ cần gió thổi một hơi cũng dễ bị cảm lạnh. Ngoài lớp áo trong, cậu còn phải mặc thêm hai lớp áo nữa. Sáng nay khi dậy, Vân Thành giúp cậu mặc áo còn kiên trì quấn thêm hai lớp, thắt đai lưng chặt đến mức khiến cậu khó thở.
Trước thuyền Vân Trung có một người hầu đang đợi sẵn. Chung Yến Sanh vừa đến gần, chưa kịp nói gì, tên đó đã nhìn cậu cười: "Là Chung tiểu Thế tử phải không? Mời vào."
Những lời Chung Yến Sanh định nói đành phải nuốt về, lễ phép đáp lại rồi cẩn thận bước lên ván thuyền vào trong.
Người hầu đi theo sau, không nhịn được lại lén nhìn thêm một cái.
Lúc nãy Chung Yến Sanh còn chưa bước đến, gã đã để ý thấy.
Mạnh Kỳ Bình chỉ dặn là Chung tiểu Thế tử sẽ đến, vừa nhìn là có thể nhận ra, không có thêm gợi ý nào khác, người hầu ban đầu còn hơi bực mình – trên con phố này mỹ nhân đầy rẫy, phải đẹp thế nào mới nhận ra ngay được?
Không ngờ thật sự là có thể nhận ra ngay, quả là hạc giữa bầy gà.
Ánh mắt gã hiện lên vài phần thương hại.
Không trách thiếu gia lại nhất quyết ra tay với người này.
Bên ngoài chiếc thuyền đã trang trí lộng lẫy, bên trong càng không tầm thường. Chung Yến Sanh theo người hầu đi vào phòng trên tầng hai của thuyền, đạp lên tấm thảm len dày. Đi được vài bước, ngoảnh lại nhìn là bức bình phong đá chạm khắc sơn thủy, một cái lư hương hình chim hạc bằng đồng đang tỏa ra làn khói mỏng mảnh, mờ mịt như sương.
Nhận thấy trong phòng không có ai, cậu cau mày: "Mạnh Tam thiếu gia đâu rồi?"
"Tam gia có việc đột xuất, có thể sẽ đến muộn một chút." Người hầu vẫn giữ nụ cười, "Chung tiểu Thế tử xin đừng trách, ngài hãy ngồi chờ một lát, ta sẽ pha trà cho ngài."
Rõ ràng là Mạnh Kỳ Bình hẹn gặp, vậy mà lại đến muộn.
Chung Yến Sanh không vui lắm, nhưng cậu cũng không phải người hay làm khó thuộc hạ, thấy gã cười xin lỗi đành miễn cưỡng đáp lại.
Lúc người hầu lui ra ngoài, cậu đi đến bên cửa sổ mở ra nhìn quanh, vừa vặn thấy Vân Thành đang che mặt ngồi trên du thuyền, đúng lúc nhìn lại.
Hai người xa xa nhìn nhau, Vân Thành vẫy tay kịch liệt, Chung Yến Sanh gật đầu với hắn rồi đóng cửa sổ lại, đặt một ngọn đèn bên cửa sổ.
Ánh đèn vàng ấm áp ở bên cửa sổ vô cùng rõ ràng, dù lát nữa trong phòng có thắp đèn thì ánh sáng ấm áp này vẫn sẽ rất nổi bật.
Chung Yến Sanh cảm thấy nhẹ nhõm, ngồi xuống chờ người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!