Khác với thời thơ ấu của Triêu Dương, từ nhỏ Liêu Tinh Thần đã được cách ly với toàn bộ sản phẩm cho trẻ em.
Giờ tan học nào ở trường mầm non cũng mở hoạt hình trong lớp, có lúc thì Tom & Jerry, lúc thì công chúa Bạch Tuyết.
Mười mấy cái đầu nho nhỏ ghé vào trước màn hình xem say sưa ngon lành, ba mẹ tới đón cũng không chịu về, có đứa còn phải dùng đồ ăn vặt nịnh nọt mới nghe.
Chỉ có Liêu Tinh Thần be bé cảm thấy nội dung của những bộ phim hoạt hình kia quá mức trẻ con, logic nằm ngoài sự chấp nhận của hắn, xem nhiều có khi trí thông minh còn tụt đi nữa kìa. Hắn toàn xem mấy chương trình như kiểu Khám phá Trái đất hoặc Bí ẩn vũ trụ trên Kênh công nghệ.
Thời điểm mười tuổi, Triêu Dương hãy còn tin rằng có một nơi nào đó trên thế giới này là nhà của ông già Noel, giáng sinh năm nào cậu cũng mong đợi ông già Noel chui ra từ bếp lò nơi bà nấu cơm.
Mà năm mười tuổi Liêu Tinh Thần đã biết được vật chất nhỏ nhất trên thế giới là quark.
Sách bài tập của mầm non có một câu chuyện kể về chú ngựa con qua sông, câu hỏi được đặt ra là con sóc đã nói gì với chú ngựa con?
Nét chữ non nớt thật lòng của Liêu Tinh Thần nhảy nhót trên tờ giấy, đáp: Ngựa con không hiểu con sóc nói gì, hai con vật này không chung một loài.
Tư duy chặt chẽ tới độ giáo viên nhà trẻ cũng phải chịu thua.
Lên tiểu học, những đứa nhỏ khác đòi quà sinh nhật toàn là ultraman hay Toystory, riêng Liêu Tinh Thần lại đòi Liêu Chí Hàng mua cho mình Lược sử thời gian của Hawking, đòi Trần Hoa tặng mình Nguồn gốc muôn loài của Darwin.
Quỹ đạo trưởng thành của Triêu Dương và Liêu Tinh Thần khác nhau một trời một vực, tính cách còn chênh lệch như trời nam đất bắc, một người tinh tế mẫn cảm, một người lại khó tính kiêu ngạo.
Điểm chung duy nhất có lẽ là thù dai, đều là cao thủ không dễ trêu chọc.
Nước và lửa từ xưa đến nay luôn luôn xung khắc, cũng có lẽ vì vậy mà lần đầu gặp gỡ giữa hai người mới sản sinh ra mâu thuẫn lớn như thế.
Thật ra vào năm mười tuổi ấy, sau khi từ chối quả đào Triêu Dương đưa tới và bị đối xử lạnh nhạt lại, Liêu Tinh Thần từng lén lút hồi hận một quãng thời gian rất dài.
Cậu bạn hàng xóm mới tới này khác hoàn toàn đám trẻ con còn lại trong đại viện. Cậu nhóc không sợ hắn, cũng không cố gắng lấy lòng hắn chỉ vì hắn là con trai của viện trưởng.
Khi ấy Liêu Tinh Thần vô cùng ngỗ ngược, còn nhỏ đã thích bày ra bộ mặt bướng bỉnh, thậm chí còn sĩ diện hơn cả viện trưởng Liêu.
Hắn không thích giao lưu với người khác, cũng cảm thấy mình chẳng cần bạn bè, càng không tự nhiên vô cớ đi gây sự. Thế nên cũng chẳng biết làm hòa với người ta như nào.
Liêu Tinh Thần đọc xong Lược sử thời gian của Hawking và Nguồn gốc muôn loài của Darwin, chỉ số IQ và tầm nhìn của hắn cách xa rất nhiều so với đồng bạn cùng tuổi.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy rất khó hiểu và mơ hồ.
Sự hình thành của vũ trụ cho đến trái đất này hay kể cả là vạn vật đều có dấu vết để lại, sao cậu bạn hàng xóm trên lầu lại khiến hắn mãi không hiểu nổi vậy chứ?
Cố chấp giữ mặt mũi cuối cùng cũng bị thua cuộc bởi lòng hiếu kỳ mãnh liệt, Liêu Tinh Thần quyết định cào tâm tráo phổi bỏ lại sĩ diện, hắn bỏ ra vài tháng để nghiên cứu tất cả đống ultraman mà Triêu Dương thích.
Đi thăm dò mấy cái đồ chơi để dỗ trẻ con này còn gian nan và nhàm chán hơn cả đi đọc Nguồn gốc muôn loài, cũng dằn dặt con người ta hơn bài thi rất nhiều. Gương mặt xinh đẹp của Liêu Tinh Thần tràn ngập sự ghét bỏ cùng với sợ hãi.
Nhưng cuối cùng thì hắn vẫn ghi nhớ kỹ tên của từng loại ultraman cùng đặc tính của nó, ngay cả quái vật nhỏ – bạn của ultraman hắn cũng không buông tha, âm thầm ghi lại.
Tháng ngày tìm cách dỗ người này đối với Liêu Tinh Thần mười tuổi trải qua trong sự đau khổ dị thường, mỗi ngày về nhà mở TV lên cũng cần dũng khí rất lớn.
Mà Liêu Chí Hàng với Trần Hoa cũng không tốt hơn là bao.
Con trai chưa bao giờ xem hoạt hình lúc này đây không hiểu tại sao lại bị ultraman ám ảnh không dứt, có khi nửa đêm nói mớ còn đọc cả lời thoại trong phim ra – "Thế giới này, ta sẽ bảo vệ nó!" cứ như một giây sau thì đứa nhỏ này sẽ biến thân đi cứu thế giới thật.
Trần Hoa còn tưởng rằng con trai thiên tài nhà mình học nhiều bị làm sao rồi.
Cũng may, Liêu Tinh Thần không mê muội tới độ mất cả ý chí, mặc dù hắn hay xem phim hoạt hình nhưng chưa hề bỏ bê bài vở, vẫn rất là chăm chỉ.
Sau khi cầm tờ kết quả thi học kỳ đạt điểm tối đa về, Liêu Chí Hàng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng hỏi hắn muốn sách gì để làm quà.
Ai mà ngờ, Liêu Tinh Thần mặt đỏ ửng mở miệng yêu cầu ông mua cho mình bộ nhân vật ultraman.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!