Chương 24: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bánh cuộn matcha Vu Tiểu Lạc làm cuối cùng được Tô Tần cho vào trong bụng.

Triêu Dương không giống Tô Tần, nếu cậu không thích thì sẽ không chấp nhận lợi ích người ta dành cho mình, bởi vì thái độ không rõ ràng rất dễ tạo ảo giác cho đối phương nghĩ rằng mình có hy vọng.

Năm ấy cậu cũng bị Tô Tần lắc trái lắc phải lon ton chạy theo không công suốt mấy năm.

Triêu Dương vô ý dùng thủ đoạn ác liệt này trả thù Tô Tần, chỉ muốn nhanh chóng rũ sạch quan hệ của hai người. Cái tin đồn vớ vẩn này mà cứ truyền đi nữa thì thầy Liêu nhà cậu sẽ đuổi cậu ra khỏi cửa mất thôi!

Bánh mới đưa không lâu, tin nhắn của Vu Tiểu Lạc đã gửi tới: [Thế nào? Người ta nhận không?]

Tô Tần trả lời: [Đưa xong bị trả lại.]

Vu Tiểu Lạc: [Đáng thương. jpg]

Vu Tiểu Lạc: [Haiz, tôi cũng không biết an ủi cậu như nào, chỉ đáng tiếc cái bánh đó tôi làm lâu lắm mới được.]

Tô Tần an ủi ngược lại: [Không sao, tôi ăn rồi, rất ngon.]

Vu Tiểu Lạc: [Thật chứ ? Nếu cậu muốn thì sau này tôi làm cho cậu ăn tiếp.]

Tô Tần cũng chẳng còn tâm trạng : [Nói sau đi.]

Vu Tiểu Lạc : [Ừ.]

Gửi xong tin nhắn cuối cùng, Vu Tiểu Lạc cau mày "tsk" một tiếng rồi tắt khung thoại của Tô Tần đi, y nhanh chóng lướt mấy tin tức chưa đọc, một nửa là mắng chửi người này người kia, nội dung cực kỳ dơ bẩn.

Thế mà Vu Tiểu Lạc mắt còn không thèm chớp, y xóa hết đống th* t*c đó đi. Xóa xóa một hồi, ngón tay dừng lại đọc khung chat, trên đó viết ——

[Đừng tưởng rằng mày đến Thế Ninh thì tao không tìm được mày, mày chờ đấy.]

Đáy mắt y lóe lên tia bất an, cũng đã sắp đến cửa văn phòng, Vu Tiểu Lạc cất điện thoại vào trong túi, lần nữa khoác lên gương mặt tươi cười rồi bước vào.

"Thầy Vi, thầy tìm em ạ?"

Vi Quốc Học đặt bình giữ nhiệt xuống tiếp đón y: "Hôm qua mới phân lớp nên hơi nhiều việc, chưa thể quan tâm đến em, em đã làm quen với các bạn hết chưa?"

"Có vấn đề gì không?"

Vu Tiểu Lạc: "Quen hết rồi ạ, các bạn học đều đối xử với em rất tốt."

Vi Quốc Học chẳng biết tại sao mình lại "chó ngáp phải ruồi" được đề bạt làm chủ nhiệm lớp thực nghiệm, đối mặt với một đám tổ tông, hơi hơi đau đầu.

"Thích ứng được là tốt, tuần này có đại hội thể thao, em có đăng ký hạng mục nào không?"

Vu Tiểu Lạc: "Lớp trưởng bảo em chạy tiếp sức hỗn hợp."

Vi Quốc Học hết sức hài lòng, gật đầu cười: "Được rồi, không còn chuyện gì quan trọng đâu, em về đi."

Có giáo viên hỏi: "Học sinh mới chuyển tới đó hả?"

Vi Quốc Học: "Ừ, thi ở chỗ khác rồi chuyển tới đây, kết quả học tập tốt lắm."

Giáo viên kia lại hỏi: "Trông có vẻ hướng nội, nói chuyện nhỏ nhẹ thật đấy."

Hồ sơ học sinh trường Thế Ninh được bảo quản trong phòng giáo vụ, trừ học sinh cá biệt thích khoe khoang ra thì hoàn cảnh gia đình của học sinh các thầy cô giáo không biết rõ lắm.

Trường học làm như vậy cũng là vì muốn giáo viên có thể đối xử công bằng với từng học sinh, chỉ nhìn kết quả học tập chứ không để tâm cái khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!