Chương 3: (Vô Đề)

Ánh đèn từ vài ngôi nhà xa xa hòa cùng ánh trăng như nước, chiếu lên khuôn mặt Ngao Tuần.

Trong phút chốc, ta có chút ngẩn ngơ.

Hắn từ trong n.g.ự. c lấy ra một chiếc vòng tay bằng bạch ngọc khắc hình rồng, run rẩy đeo vào cổ tay ta. Vòng tay ôn nhuận như ngọc, hình rồng trên đó như đang chuyển động, tựa như một tiểu bạch long đang bơi lội quanh cổ tay.

"Hồ Ly Tiên nói, ở nhân gian cưới thê tử phải có sính lễ. Bạch ngọc này là chiến lợi phẩm ta và Hồ Ly Tiên đi đánh yêu quái chim Kham Nguyên mấy hôm trước có được."

"Ta suy nghĩ miệt mài mấy ngày, cuối cùng mới tạo ra được hình dáng này, tự tay mài dũa tỉ mỉ mà thành."

Ta ngẩng đầu nhìn hắn,

"Mấy tháng nay, ngày nào huynh cũng cùng Hồ Ly Tiên ra ngoài, không thấy bóng dáng, hóa ra là đi kiếm sính lễ sao?"

Ngao Tuần gật đầu, giọng nói hơi run nhưng kiên định:

"Ta vừa gặp nàng, liền tâm sinh hoan hỉ, ta... ta muốn cưới nàng."

Nghe vậy, lòng ta thấy ấm áp.

Ngao Tuần tuy ngốc nghếch, nhưng tình yêu dành cho ta là thật.

Những ngày qua, hắn xem ta như thê tử mà yêu thương, chăm sóc, ngày ngày hỏi han ân cần, chúng ta cùng nhau uống rượu trò chuyện, cùng nhau ngắm trăng in bóng.

Thực ra ta cũng có chút thích hắn.

Vì vậy, ta gật đầu: Được, ta đồng ý.

"Nàng đồng ý rồi, nàng đồng ý rồi!"

Ngao Tuần vui mừng khôn xiết, lập tức bay lên không trung, thân hình biến hóa, ngay sau đó một tiếng long ngâm vang vọng khắp trời đất, hắn hoàn toàn hóa thành một con rồng khổng lồ bay lượn trên đạo quán, lượn vòng trên bầu trời đêm, che khuất cả nửa bầu trời.

Ta kinh ngạc, vừa rồi còn là tiểu bạch long ôn thuận mà? Sao giờ lại biến thành cự long ngập trời rồi!

6

Thế là hai con rồng cùng động lòng phàm, quyết định kết hôn.

Ngao Tuần mua một căn nhà, làm tân phòng của chúng ta.

Ngày thành thân, ta xuất giá từ đạo quán.

Sáng sớm, ta đã bị A Tuy lôi dậy trang điểm.

Trong gương, ta mặc hỉ phục đỏ rực, đầu đội phượng quan, mặt như hoa đào, xinh đẹp vô cùng.

Ngao Tuần thì mặc hỷ phục đỏ thẫm, cưỡi tuấn mã, anh tuấn tiêu sái, khí chất ngời ngời, như chàng trai bước ra từ trong tranh.

Đội ngũ đón dâu, người người lớp lớp, kéo dài hàng dặm, trăm rương sính lễ, trăm người đón dâu.

Tiếng kèn xô na vang lên, chiêng trống vang trời,  náo nhiệt. Tân phòng được bao phủ bởi màu đỏ chữ hỷ, từ cổng vào đến sân đều treo đèn lồng đỏ, lụa đỏ khắp nơi.

Trong chốc lát, khách khứa như mây, quà mừng như nước.

Hồ Ly Tiên và các tiểu yêu quái đến giúp đỡ, bận rộn tiếp đãi hàng xóm láng giềng và khách khứa.

Một tiếng Giờ lành đã đến!

Ngao Tuần nắm tay ta, từng bước đi về phía giữa sảnh đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!