Chương 38: (Vô Đề)

Báo chí cũng không nói rõ nguyên nhân khiến Hoàng Di Nguyệt phải vào tù, nhưng hẳn là có quan hệ đến việc hai vị phu nhân của Tần gia năm đó chết ở bệnh viện Thừa Ân năm đó. Chuyện lừa gạt Diệp Sanh chưa giải quyết xong, việc Hoàng Di Nguyệt vào tù phỏng chừng là bị Tạ gia đưa ra làm tấm chắn.

Tần Văn Thụy là tội phạm giết người là chuyện ván đã đóng thuyền, hành vi phạm tội của Tạ gia giúp đỡ làm phẫu thuật lại rất khó có thể giám định được.

Bệnh viện Thừa Ân của Tạ gia đã đóng cửa, mọi bằng chứng đều biến mất sạch sẽ.

Diệp Sanh cũng không để ý đến tin tức này. Cậu click mở Tinh Vân livestream muốn tìm kiếm [ Tôi là một hạt đậu nhỏ ]để hỏi một chút chuyện về hồ tình nhân, nhưng hóa ra [ Tôi là một hạt đậu nhỏ ] là một người dùng mới của nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Vân, ID mặc định, trong một lúc lục soát mấy vạn người để tìm hắn thì không khác gì mò kim đáy bể.

Có lẽ cậu có thể một mình đi dạo quanh hồ tình nhân.

Ngày hôm sau lúc Diệp Sanh đến nhà ma để làm việc, đúng như dự đoán cậu nhận được rất nhiều câu hỏi từ Hạ Văn Thạch và Hoàng Kỳ Kỳ.

Nhìn cả hai người đều có tinh thần phấn chấn, sau khi trải qua các loại khiếp sợ suy đoán hôm qua, hiện tại nổi lên tâm tư bát quái.

Hoàng Kỳ Kỳ:

"Đàn em, người hôm qua ngồi trong xe là ai? Là nam hay nữ, có quan hệ gì với em!"

Hạ Văn Thạch:

"Chậc, đúng là thâm tàng bất lộ, Tiểu Diệp ngồi trên xe một ngàn vạn, tới chỗ anh một ngày kết lương một trăm!"

Diệp Sanh mím môi dưới, nhanh chóng nói:

"Người ngồi trong xe là bạn của em, gặp được trên tàu từ Âm Sơn đến Hoài Thành, tình cờ là bạn cùng trường nên bắt đầu trò chuyện. Hôm qua em có việc nhờ hắn giúp em đưa em đi xử lý một số chuyện."

Hạ Văn Thạch bắt giữ từ ngữ mấu chốt: Bạn cùng trường?!

Diệp Sanh nghĩ đến việc Ninh Vi Trần so với chính mình còn nhỏ hơn mấy tháng, gật gật đầu:

"Đúng vậy, là sinh viên năm nhất giống em."

...... Hạ Văn Thạch cùng Hoàng Kỳ Kỳ liếc nhau, cuối cùng cùng nhau nói Chết tiệt.

Hạ Văn Thạch chua đến mức nổi bọt.

Vì cái gì có người 18 tuổi lái Bentley một ngàn vạn, mà có người tốt nghiệp nhiều năm còn đang kinh doanh nhà ma.

Hoàng Kỳ Kỳ khiếp sợ, bạn cùng trường???

Xong rồi, cô có cảm giác sự nổi bật của đàn em mình đã bị cướp đi.

Cho nên không phải là bá tổng phú nhị đại, mà là đỉnh cấp phú nhị đại?!

Hoàng Kỳ Kỳ nháy mắt cảnh giác, nhỏ giọng hỏi:

"Đàn em, bạn của em lớn lên trông như thế nào?"

Diệp Sanh sửng sốt, cậu cũng chưa suy nghĩ cẩn thận Hoàng Kỳ Kỳ vì cái gì lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng Ninh Vi Trần trông như thế nào...

Diệp Sanh ngữ khí tùy ý, thành thật nói:

"Trông được, khá đẹp trai." Tiếng được của cậu đã là đánh giá cao nhất dành cho ngoại hình của người khác.

Hoàng Kỳ Kỳ: So với em thì sao?

Diệp Sanh: ..... Này muốn cậu nói như thế nào, cậu đối với ngũ quan bề ngoài của người khác không có khái niệm gì, cũng hoàn toàn không cảm thấy đây là chuyện có thể đem ra so sánh. Sự khác biệt ở mắt mũi và chiều cao của một người là dùng để phân biệt mình với người khác.

Diệp Sanh nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!