Chương 30: (Vô Đề)

Đoạn video đến từ vùng cấm của các vị thần?!

Truy nã cả bảy diễn đàn?!

Lời nói của người hướng dẫn giống như một quả bom rơi xuống, tạc đến chỗ trống đại não của Trình Tắc. Cô nắm chặt di động, đồng tử trừng lớn, bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác, tầm mắt khó có thể tin được lại tràn ngập sợ hãi nhìn phía hai vị đương sự.

Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua tầng mây, xuyên qua những bó hoa hồng trang trí trên cửa sổ kiểu Pháp chiếu vào trên mặt mỗi người trong phòng.

Sau khi video phát xong, mọi người tại hiện trường lại có những vẻ mặt khác nhau.

......

Đoàn người Cục Phi tự nhiên có biểu tình rất khó dùng lời nói mà hình dung được. Khuôn mặt của bọn họ ngay từ đầu từ nghiêm túc đến khiếp sợ nghi hoặc lại đến sắc mặt vặn vẹo, tâm tình thay đổi rất nhanh giống như là tàu lượn siêu tốc.

Ai cũng không thể tưởng được, tổng cục dùng mệnh lệnh khẩn cấp gửi video đến lại là dạng hình ảnh như này.

Đây không phải là hai người đang tán tỉnh sao?!

Không hổ là cuộc gặp gỡ ba ngày ba đêm của Thái tử gia.

Cmn thật thái quá.

...... Đồng dạng cảm thấy thái quá còn có Diệp Sanh.

Diệp Sanh cũng không nghĩ tới việc hình ảnh cậu cùng với Ninh Vi Trần ở trong xe sẽ bị quay lại. Đại khái là chuyện xung hỉ hôm qua xảy ra ở Tần gia đã rèn luyện năng lực tiếp thu cho cậu, sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Diệp Sanh đã phát hiện ra có chỗ gì đó không ổn, khẽ cau mày.

Góc quay của video này rất kỳ lạ, hơn nữa thời gian địa điểm đều không thích hợp —— xe 44 không có người giám sát, lúc ấy trừ bỏ cậu cùng Ninh Vi Trần cũng không có những người khác, vậy người quay là ai?

Một vị đương sự khác sau khi xem xong video, thần sắc phi thường bình tĩnh, bình tĩnh đến mức quỷ dị. Ninh Vi Trần ngả người về phía sau, khóe môi đỏ mọng vẫn như cũ cong lên, nhưng đôi mắt đào hoa thản nhiên trìu mến lại dần dần trở nên lạnh lùng.

Sau khi tổng cục công bố video này lại không đưa ra thông tin nào mới. Nguyên Thuần trong lòng nôn nóng, mới vừa tính toán mở miệng hỏi cục trưởng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trình Tắc đã cầm di động từ trong một góc đi ra, biểu tình cô vạn phần phức tạp nhìn về phía Diệp Sanh, trầm mặc thật lâu, khàn khàn mở miệng:

"Cậu bạn nhỏ, có lẽ tôi muốn mời cậu đi đến Cục Phi tự nhiên một chuyến. Lần này đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng."

Diệp Sanh mím môi, không nói chuyện. Kể từ thời điểm cậu mở cái hộp kia ra, sự kháng cự trong lòng đối với dị đoan và Cục Phi tự nhiên cũng trở nên nhỏ hơn khá nhiều. Thậm chí Diệp Sanh loáng thoáng có loại dự cảm, mercy of god có lẽ có liên quan đến diễn đàn mà Cục Phi tự nhiên vẫn luôn đề cập.

Ngón tay Ninh Vi Trần gõ lên bàn, mỉm cười nói:

"Trình cục trưởng, mấy người muốn hỏi anh ấy cái gì không thể hỏi ở chỗ này sao?"

Trình Tắc lần này dùng ánh mắt càng phức tạp hơn nhìn về phía đại thiếu gia này. Ninh gia khẳng định sẽ được thông báo trước tiên về những tư liệu mà Turing có được.

Cô nói:

"Hỏi ở đây không tiện. Ninh thiếu gia, sau này xin chú ý đến tin tức, tôi cảm thấy nhà cậu cũng sẽ nhanh chóng liên hệ cậu."

Ninh Vi Trần nhướng mày.

Kết quả nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.

Di động của Ninh Vi Trần lúc này vang lên.

Trên thế giới này chỉ có rất ít người biết thông tin liên lạc thực sự của hắn, người có thể gọi đến dãy số này của hắn trừ bỏ bác sĩ thì chính là cha mẹ. Sau khi nhận được di động do Lý quản gia đưa cho, Ninh Vi Trần nhìn tên người liên hệ, hắn rũ mắt xuống, biểu tình không thấy rõ hỉ nộ.

Một lúc lâu sau, hắn mới nhận điện thoại và nói: Cha.

Khoảng khắc Ninh Vi Trần nhận điện thoại, Lý quản gia nhìn mọi người với nụ cười hiền lành và vẻ mặt ân cần, như thể sắp tiễn khách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!