Chương 9: (Vô Đề)

Mắt Ôn Biệt Yến díu lại, cậu đắp chăn nằm xuống ngủ tiếp

Lúc tỉnh lại thì màn trời đã tối đen, bên ngoài lấp ló những ánh đèn neon hồng hồng, ánh sáng yếu ớt từ chung cư bên cạnh chiếu vào phòng cậu

Phòng khách rất yên tĩnh, cậu đoán là ba mẹ chưa về

Ngủ nguyên một ngày khiến cơn phát tình ngắn hạn cũng dần lui bớt đi, để lại di chứng là cả người Ôn Biệt Yến ngập trong sự rã rời

Cậu ngẩng đầu nhìn trần nhà một lúc rồi kéo chăn đứng dậy, bật điện lên. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt khiến cậu có chút khó chịu, nhíu mày lại

Ôn Biệt Yến liếc nhìn đồng hồ, mới tám giờ tối, không muộn lắm

Do đắp chăn bông ngủ cả ngày nên trên người cậu dính chút mồ hôi, Ôn Biệt Yến lục trong tủ lấy ra một bộ quần áo sạch sẽ. Cậu vào phòng tắm rửa cho tỉnh táo một chút, cơn đói bắt đầu kéo đến.

Ôn Biệt Yến vuốt gọn tóc ra đằng sau rồi cầm điện thoại lên. Cậu đang nghĩ xem nên gọi cơm hộp trước hay là gọi hỏi xem bao giờ thì ba mẹ cậu về nhà.

Còn chưa kịp để Ôn Biệt Yến quyết định, màn hình đã hiện lên thông báo từ Đỗ Tư Tư

Cậu vừa mở khóa màn hình thì thấy dòng chat của Đỗ Tư Tư, tệp đính kèm là một hình ảnh

Đỗ Tư Tư là đại diện môn văn, Ôn Biệt Yến còn nghĩ cô gửi thông báo của thầy Trần đến cậu ——

[...... Pheromone của Dư Duy rất chi là bá đạo, từng đợt từng đợt bao trọn lấy cơ thể của Omega trong lòng

"Bảo bối, sao em dám lại gần tên Alpha khác ngoài anh?" Dư Duy chôn mặt vào hõm cổ của Ôn Biệt Yến, hơi thở ấm nóng phả trên làn da trắng muốt của cậu

"Anh ghen ồi, dỗ anh đi."

Anh giống như cún con bị chủ nhân bỏ rơi, lắc đầu làm nũng

Anh à... Ôn Biệt Yến nén giọng gọi anh, ánh mắt phiếm hồng ngại ngùng, hai tay bất lực kéo Dư Duy ra:

"Đi học nào, có gì chúng ta về nhà nói tiếp nha?"

"Được, Yến Yến nói thế nào anh cũng sẽ thuận theo cả"

Dư Duy nhẹ nhàng liếm tuyến thể sau gáy cậu, sau đó ôm chặt Omega đang run rẩy kia vào trong lòng:

"Nhưng dỗ anh không dễ đâu, về nhà chuẩn bị tinh thần đừng khóc lớn quá đấy nhé~"

Gì vậy????

Cậu nhíu chặt mày, muốn đọc lại để làm rõ

[ Hình ảnh không còn tồn tại trên hệ thống, vui lòng thử lại sau. ]

Đỗ Tư Tư biết rõ bản thân vừa làm gì, vội vội vàng vàng đi xin lỗi Ôn Biệt Yến

[ Aaaaaaaa xin lỗi bạn học Ôn, l... là do mình đăng nhầm, mong cậu xá tội!!!! ]

[ Cậu thấy rồi saoo?!!!! ]

[ Còn chưa đầy hai phút mà sao cậu thấy được vậy???! ]

[ Aaaa là do mình ngu ngốc, do mình phạm đại tội!!! Mình ân hận chết mất QAQ!!! ]

[ T.. Thật ra mình chỉ viết cho vui thôi, mong cậu đừng có để ý... được không? ]

[ Học thần ơi? Cậu đâu rồiii? Ặc——? ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!