Không khí ngưng đọng lại vài giây, cuối cùng cũng bị Dư Duy phá vỡ
"Uầy, cậu mà cũng có ngày xin phép nghỉ sớm á?" Anh đảo mắt đánh giá Ôn Biệt Yến từ đầu đến chân, giọng điệu xen lẫn chút trêu chọc
Sắc mặt Ôn Biệt Yến trầm xuống, lạnh lùng liếc Dư Duy một cái, trên mặt lộ rõ vẻ chán ghét
"Không liên quan tới cậu."
Dư Duy cực kì khó chịu nhưng lại chỉ có thể nghiến răng, anh vẫn chẳng ngấm nổi cái tính cách cao cao tại thượng này của Ôn Biệt Yến
Cầu thang bị bọn anh chặn hết không còn một kẽ hở.
Ôn Biệt Yến đành thu hồi tầm mắt, đi ra sau lưng Thành Hàn:
"Phiền cậu nhường đường một chút."
A? Được!
Thành Hàn theo bản năng đứng dậy lùi qua một bên, Ôn Biệt Yến nhanh chóng bước xuống bậc thang, thoắt cái đã chẳng thấy bóng dáng đâu nữa.
Như thể chỉ cần đứng cạnh họ một giây thôi cũng là địa ngục trần gian vậy
Trong không khí thoảng qua mùi bạc hà thanh mát, Tiền Húy khịt mũi ngửi hai cái, nói thầm:
"Hình như cậu ta ăn nhiều kẹo bạc hà đường lắm thì phải..."
Nói xong Tiền Húy len lén ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt Dư Duy đang cực kì tệ kia, lui sang ngồi bên cạnh Thành Hàn rồi khẽ huých vai cậu ta một cái:
"Nói tao nghe, mày có còn là anh em với bọn tao không đấy? Nãy không thấy bầu không khí căng thẳng thế nào à mà Ôn Biệt Yến vừa nói tránh là tránh luôn?"
Thành Hàn bất đắc dĩ nhún vai:
"Chứ mày định bảo tao làm gì? Trời sinh tao chỉ biết quỳ phục dưới chân những người học giỏi thôi, với lại tao cũng không định gây hấn với cậu ấy."
Tiền Húy hét lên:
"Không có ý chí gì hết!"
Nói xong lại lén nhìn Dư Duy tiếp, thấp giọng hỏi:
"anh Dư, tao cũng tò mò không biết mày đã làm trò gì rồi mà khiến Ôn Biệt Yến ghét cay ghét đắng mày lắm luôn ấy?"
Dư Duy xụ mặt:
"Tao cũng muốn biết lắm ấy chứ bộ, hay là mày đuổi theo cậu ta rồi hỏi dùm tao cái?"
Thực ra thì ban đầu quan hệ giữa hai người cũng không tệ lắm, tính tình của Ôn Biệt Yến từ bé đã vô cùng lạnh nhạt, cậu không thích cười. Thái độ mà Ôn Biệt Yến đối xử với tất cả mọi người ai cũng giống ai, tuy không quá nhiệt tình nhưng cũng sẽ không quá lạnh nhạt.
Hồi mới vào trường, do hai người họ có ngoại hình nổi bật, lại còn học chung một lớp, vừa hay lại là một cặp AO nên không ít người ghép bọn họ thành một đôi
Lúc ấy hai người vẫn thường trao đổi mấy câu qua lại
Vì chiều cao gần gần nhau nên Dư Duy và Ôn Biệt Yến được xếp thành bàn trên bàn dưới. Tính Dư Duy vốn cởi mở, liến thoắng suốt ngày.
Anh em mà anh kết nghĩa bao lâu nay chưa từng có ai như Ôn Biệt Yến, sự xuất hiện của cậu như một làn gió thay đổi khiến Dư Duy cảm thấy vô cùng mới mẻ, huống chi người này còn vô cùng xinh đẹp nữa. Dù sao thì con người cũng thường bị thu hút bởi cái đẹp mà.
Tuy rằng Ôn Biệt Yến không thích nói chuyện, nhưng cũng sẽ không mặc kệ Dư Duy lải nhải bên tai một mình, thi thoảng cũng sẽ đáp vài câu, cho giấy mượn bút cũng là chuyện bình thường.
Dù tính cách của cậu có hơi lãnh đạm thật nhưng từ nhỏ đã được giáo dục tốt, Ôn Biệt Yến thường sẽ không nói tục chửi bậy, cũng sẽ không làm đối phương mất mặt đến đỏ mặt tía tai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!