Phòng họp hội học sinh cũng chính là văn phòng của uỷ ban đoàn, nằm ở cuối dãy hành lang phía tay phải. Lúc Ôn Biệt Yến đi vào thì trong phòng đã có hơn nửa người trong ban đã đến.
Nhưng do hội học sinh chỉ có khá ít người, mà văn phòng uỷ ban lại quá lớn nên chỉ bố trí ba hàng ghế đầu để ngồi, tránh rộng quá ảnh hưởng đến trật tự cuộc họp.
Ôn Biệt Yến nhìn xung quanh một lượt, hai ghế sau đã ngồi hết cả rồi nên cả dãy chỉ còn đúng ghế đầu, cậu lách qua lối nhỏ từ cửa phòng rồi ngồi xuống.
Anh bạn ngồi cạnh cậu đang tranh thủ thời gian rảnh làm nốt bài tập về nhà, thấy cậu đến cũng chỉ gật đầu lấy lệ một cái rồi tiếp tục cúi xuống làm bài.
Cả phòng chỉ còn mình Hàn Việt chưa đến, có lẽ đang vướng chuyện trên lớp
Ngồi đối diện Ôn Biệt Yến là hai nữ sinh vừa mới kéo nhau đi vệ sinh về, vừa ngồi vào chỗ đã sấn lại gần nhau ríu rít nói chuyện.
Dù nói thầm nhưng âm thanh lại lớn đến mức Ôn Biệt Yến nghe không sót chữ nào.
"Cậu xem có phải cái người ngồi xổm cạnh bình hoa đang cúi gằm mặt chơi điện thoại ấy có phải là Dư Duy không? Nhìn cậu ấy đẹp trai ghê luôn á"
"Chính là cậu ấy, nhưng hình như lớp 3 hôm nay hết tiết rồi mà, sao lại chưa về nhà?"
"Hay là đang đợi ai đó? Nhìn cậu tò mò dữ vậy... đi hỏi thử không?"
"Thôi, hỏi gì chứ. Cậu ấy với tớ có học chung lớp đâu, nào có biết mặt nhau đâu mà hỏi han linh tinh?"
"Nhưng nhìn mặt cậu trông mong đợi lắm cơ mà"
"Cậu có dám chắc một Omega nào đó sấn đến hỏi Alpha mấy chuyện lặt vặt đời tư là không có ý gì chứ......?"
Ôn Biệt Yến ngồi đối diện hai người nghe mấy cô thảo luận về bạn trai của mình, anh bạn ngồi kế cậu đang làm bài tập cũng tò mò hóng hớt theo
Đầu tiên là len lén liếc Ôn Biệt Yến vài lần, sau đó quay sang dùng giọng điệu hệt như mấy bà buôn ăn dưa thích hóng hớt nhắc nhở mấy nàng:
"Nào nào mấy gái, đừng trách tôi không nhắc mấy cậu trước. Bạn trai chính chủ của Dư Duy còn đang ngồi đây, sao mấy cậu dám YY trước mặt người ta vậy?"
Gì cơ?
Giọng điệu của cô tràn đầy sự nghi hoặc hoang mang tột độ: Bạn trai gì cơ?
"Bạn trai của học thần đấy." Anh bạn kia vừa bĩu môi vừa chỉ vào Ôn Biệt Yến:
"Cái người mà mấy cô vừa mới thảo luận ý. Tôi cứ nghĩ cả trường ai cũng biết Dư Duy với Ôn Biệt Yến là một cặp rồi, ngờ nào vẫn còn hai cô là chưa lọt lưới."
Hai người ngồi đối diện cậu im bặt lại, kể cả không nhìn lên thì Ôn Biệt Yến cũng biết hai cô đang trưng ra vẻ mặt khiếp sợ rồi. Cậu nghiêng đầu nhìn anh bạn ngồi kế mình vẫn đang toả ra khí thế tự hào như thể cậu ta vừa giúp một tình yêu nhỏ vượt qua sóng gió bão bùng vậy.
Ôn Biệt Yến yên lặng cúi đầu
Một lúc sau, vai cậu bị ai đó chọc chọc vài cái, Ôn Biệt Yến quay đầu lại nhìn. Người chọc cậu là bạn nữ ban nãy ngồi đối diện cậu, cô lén lút cẩn thận hỏi:
"Học thần à... cậu... với Dư Duy thật sự hẹn hò với nhau?"
Ừ. Chuyện này lan truyền ra khắp toàn trường rồi nên Ôn Biệt Yến cũng chẳng buồn giấu diếm nữa
Nữ sinh chớp chớp mắt, đôi mắt tràn đầy sự nghi ngờ:
"Nhưng không phải hồi trước hai cậu ghét nhau lắm à, sao nay -"
Người ngồi cạnh cô ban nãy đã kịp thời chặn miệng cô lại, đánh gãy toàn bộ sự nghi ngờ trong cô. Bạn nữ kia như vừa ngộ ra điều gì đó, cười cười xin lỗi Ôn Biệt Yến:
"Thành thật xin lỗi cậu nha, bọn mình không biết cậu với Dư Duy đã hẹn hò với nhau á. Ban nãy bọn mình chỉ đùa xíu thôi, mong cậu đừng để bụng."
Ôn Biệt Yến lắc đầu: Không sao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!