Chương 31: (Vô Đề)

Hôm sau, Ôn Biệt Yến đến lớp từ rất sớm

Cậu dành nguyên buổi tối qua chỉ để gạch hết mấy câu hỏi nhỏ không cần thiết trong bộ đề này, sau đó kí hiệu vào những ô kiến thức cần nhớ.

Dư Duy vừa mới đặt mông vào bàn cái cậu đã đưa thẳng quyển đề ra trước mặt anh

Sắc mặt của Dư Duy cứng ngắc lại: Này là gì?

Đề luyện Ôn Biệt Yến nói:

"Hôm qua em ra nhà sách ở trung tâm thành phố mua, đã đánh dấu hết những trọng điểm cần ôn để đi thi rồi. Mỗi ngày anh chỉ cần làm một đề thì trước khi thi cuối kì là xong cả bộ ấy mà."

Làm xong?

Dư Duy dựng thẳng gáy sách lên: Cả bộ?

Ôn Biệt Yến gật gật đầu: Ừm, cả bộ.

...... Đây là cửa ải chông gai gì đây?

Dư Duy hối hận rồi, biết thế hôm qua không mềm lòng đáp ứng nguyện vọng cùng cậu ấy thi Thanh Hoa mà! Nhưng lại nghĩ tới Ôn Biệt Yến khóc lóc thảm thiết cầu xin anh đừng rời xa ——

Thôi được rồi, bộ này có bao nhiêu đề?

Nhìn sơ qua một lượt thôi mà tim Dư Duy muốn tắc nghẽn lại rồi

Có bạn trai là học tra nhưng vẫn có tinh thần chịu trách nhiệm là một cảm giác như nào?

Ngoài việc ngoan ngoãn chấp nhận số phận rằng bản thân sẽ phải làm hết quyển đề này thì Dư Duy không còn cách nào khác nữa

Ôn Biệt Yến đoán trước được Dư Duy sẽ như này rồi, tay cậu mân mê bìa sách, gõ gõ lên nó:

"Anh đừng quá đau buồn, chỉ cần cải thiện môn Văn nữa thôi thì quãng đường của anh đến Thanh Hoa sẽ rút gọn đi rất nhiều."

Dư Duy đập đầu vào bìa sách, hồn bay phách lạc

"Tức là chênh lệch 1000 lần ấy hả?"

Nguỵ Gia vừa ngậm bánh bao vừa nhảy chân sáo chạy qua, cậu ta kinh ngạc lùi lùi hai bước, giọng lớn đến mức như thể muốn hét cho cả lớp nghe vậy:

"Trời moé, nhóc con Gia Bảo đáng yêu xinh đẹp tôi đây không nhìn nhầm chứ? Anh Dư... cậu...?"

Dư Duy uể oải ngẩng đầu:

"Nói đúng hơn là học thần kính yêu của mấy cậu mua cho tôi đấy Ôn Biệt Yến phối hợp theo:"Ừm, tôi mua cho anh ấyGhê nha.

"Ngụy Gia tấm tắc cảm thán:"Đây là cảm giác yêu đương với học sinh giỏi hả ~ Vừa đau khổ lại vừa sung sướng

"Đỗ Tư Tư chụp một tấm ảnh Dư Duy đang nằm bên bộ đề có bìa màu đỏ choé"Nào, để tui ghi lại những khoảnh khắc ngọt ngào giữa hai cậu nha.

"Cô cười tủm tỉm lắc lắc điện thoại trước mặt hai người:"Tôi chia sẻ ảnh này cho hội nhóm được không?

"Dư Duy yếu ớt đáp lại:"Cậu muốn đăng báo luôn cũng được.Tôi cũng muốn lắm mà không được

"Cô thở dài tiếc nuối:"Hay mấy cậu làm trò gì đó lớn lớn hơn xíu đi, để tôi nghĩ kịch bản cho?Đừng đừng, thôi bỏ đi.

"Dư Duy như cá mắc cạn bò lại về bàn:"Còn thêm mấy trò lớn lớn của mấy cậu nữa chắc tôi đột tử thật đấy."

Cuộc sống vất vả của học sinh cấp ba đây sao, bài kiểm tra bài tập về nhà đã đủ đáng sợ rồi, giờ còn thêm đề ôn luyện nữa? Đây không phải là muốn cướp đi tấm sinh mạng lẻ loi này của anh sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!