Chương 16: (Vô Đề)

Không ngờ được bây giờ trong nhà vệ sinh lại còn có người khác, cả phòng WC bây giờ như chìm vào tĩnh lặng.

A Lam suýt thì buột miệng chửi thề nhưng lại bị khí thế của đối phương áp đảo, chỉ đành ngoan ngoãn ngậm miệng lại, sắc mặt đã khó coi lại càng khó coi hơn

"Dư Duy, cậu có ý gì đây? Bọn tôi chỉ đi vệ sinh thôi, có đả động gì đến cậu đâu?" Cậu ta gắng gượng nở nụ cười miễn cưỡng, giọng nói có chút cứng nhắc, bây giờ cậu ta chỉ mong Dư Duy đừng làm lớn chuyện mà thôi.

Cậu ta thực sự rất sợ Dư Duy

Không phải vì cậu ta hèn đâu... thôi được rồi, chuyện này có nguyên do của nó cả

A Lam từng vô tình thấy Dư Duy đi đánh nhau ở ngõ nhỏ sau trường. Là 4 chọi 7, Dư Duy ở bên bốn, đánh với nhóm bảy người bên kia, còn xách theo hai cây gậy gộc lớn.

Trước đó ấn tượng của cậu ta với Dư Duy cũng giống như bao người khác: Một Alpha thần kinh không ổn định lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện trên môi. Anh cũng sẽ không chủ động đi gây sự với người khác, thực sự làm cho người ta cảm thấy rất an toàn.

Nhưng lần vô tình kia đã làm cho ấn tượng về Dư Duy trong mắt A Lam sụp đổ hoàn toàn

Lúc đánh nhau ấy Dư Duy thực sự quá độc ác, so với vẻ lười nhác bình thường lại như một trời một vực vậy.

Đã một chọi ba rồi mà vẫn còn đủ lí trí để tìm ra điểm yếu trên cơ thể đối phương, sau đó bóp cổ hắn rồi đè mạnh xuống đất, đấm từng cú mạnh vào đầu đối phương. Từng cú đấm đều phát ra âm thanh trầm đục làm người xung quanh sợ phát khiếp.

Đông như thế mà trên mặt anh lại chỉ có vài vết trầy nho nhỏ, Alpha xung quanh anh đều nằm gục xuống đất, bị đánh đến mức không còn sức chống trả.

Thực sự rất đáng sợ

A Lam thật sự không thể nhìn Dư Duy một cách bình thường được nữa

Từ sau vụ đánh hôm đó, mỗi lúc ngồi nghe nhóm Omega trước mặt mình thảo luận xem Dư Duy dễ thương đến mức nào thì cậu ta lại vô thức nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng ở ngõ nhỏ hôm đấy, da gà nổi hết cả lên.

Dễ thương?

Dễ thương chỗ nào cơ?

Đáng sợ còn chưa hết nữa là

Cậu ta biết Dư Duy là ai, là loại người như nào nhưng hai cậu bạn đứng cạnh lại chẳng hay biết gì về anh, vừa thấy Dư Duy ra ngoài đã thở phào nhẹ nhõm

"Tự dưng đá cửa làm gì vậy?"

"Thật, làm tôi giật hết cả mình, có việc gì vậy?"

"Không đá cửa thì đá cái gì?" Dư Duy hất cằm, liếc sang nam sinh đang đứng bên bồn vệ sinh:

"Hay là mấy cậu đưa đầu đây cho tôi đá?"

Mức độ khiêu khích: +10

"Người anh em, giữa trưa ăn gì mà mạnh mồm thế?" Anh bạn kia chẳng thèm để bụng, thậm chí còn cười rộ lên, chọc nhẹ vào khuỷu tay A Lam:

"A Lam à, cậu nhìn này. Dư Duy bảo cậu ta muốn đá đầu tôi, cậu xem thế có được không?"

A Lam nhìn bạn mình lạc quan như vậy, cười không nổi

Vì ở đây còn có người nên A Lam không thể quỳ xuống cầu xin anh được, chỉ có thể cắn răng giả bộ lý lẽ với Dư Duy, cố gắng tìm cách xem bây giờ có cách nào để chuồn ra ngoài thoát thân được không, hạ giọng nói:

"Dư Duy à, ở đây ai cũng là Alpha cả, chẳng phải mọi người đều hiểu nhau tận gốc tận rễ sao? Nói chuyện phóng túng một tí cũng bình thường mà?"

"Ai thèm hiểu tận gốc tận rễ với cậu?" Dư Duy cười nhạt:

"Ngại quá, tôi không đê tiện như cậu. Vả lại có phải cậu cũng đề cao bản thân mình quá rồi không? Súc sinh có tuyến thể mà cũng dám xưng là Alpha?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!