Chương 40: (Vô Đề)

Hai tháng tuổi, nhãi con trắng trẻo mềm mại, Bùi Chước giảng bài, đặt nhãi con trong nôi bên cạnh bục giảng.

Thi thoảng liếc mắt, ánh nhìn sáng trong của nhãi con lại trùng với ánh mắt của cậu.

Khi Bùi Chước giảng bài, nhãi con cúi mắt, l**m lấy nắm tay tròn trịa như sữa của mình, vụng về muốn cắn trọn vào miệng. Qua mấy ngày, ngón tay dần trở nên linh hoạt, giờ đây đã có thể chuyên tâm nhấm nháp ngón cái.

Mỗi khi Bùi Chước ngừng lại, dường như nhãi con biết được baba sẽ nhân lúc học trò suy ngẫm mà liếc nhìn mình, liền nghiêng đầu về phía bục giảng, ánh mắt trong veo giao nhau.

Thật sự quá đáng yêu, trong lòng cũng nảy sinh ý muốn để Tiêu Tuần được thấy qua một lần, nhưng nghĩ lại, đường xá xa xôi khó mà thực hiện.

Bùi Chước thường hay bàn bạc với nhãi con về thời gian hồi kinh, dù đối phương chưa thể đưa ra bất kỳ ý kiến nào.

"Con à, uống thêm chút sữa đi, chúng ta sẽ sớm trở về. Gần đây con bị mách là hơi kén ăn đó."

Lúc này, Trương tỷ mang mấy bộ y phục mùa hè dành cho trẻ nhỏ bước vào: "Phu tử xem, đây là những mẫu mới nhất năm nay từ cửa hàng vải tốt nhất trong thành."

Bùi Chước vốn lười ra ngoài mua sắm cho nhãi con, đều nhờ Trương tỷ chạy việc giúp. Trương tỷ lcực kỳ thích dạo phố, nếu là thời hiện đại thì chắc ngày nào cũng nhận năm đơn hàng.

Bùi Chước sờ thử chất vải, tơ lụa mát mẻ mềm mại, khẽ gật đầu: "Được, mỗi kiểu mỗi màu đi."

Trương tỷ từ trước đến nay biết Bùi Chước chi tiền hào phóng, vẫn không nhịn được mà khuyên: "Y phục trẻ nhỏ chỉ mặc được một mùa, lớn rồi là không vừa nữa, mua nhiều quá lãng phí."

Bùi Chước phồng má, nhưng chẳng phải cha của nhãi con cũng từng mua đồ cho cậu theo cách này sao? Cậu đã gom hết tiền của bệ hạ mang đi, chẳng lẽ lại keo kiệt không chịu chi tiêu cho con trai mình?

Hơn nữa, cũng không coi là lãng phí. Đợi khi không mặc vừa nữa, đem tặng cho công nhân ở trang trại, họ ai nấy đều rất vui mừng.

Bùi Chước đáp: "Không sao."

Trương tỷ miệng càm ràm: "Phu tử là người đọc sách, sao đến giờ vẫn chưa đặt tên cho nhi tử? Đừng nói ngay cả việc này cũng lười nha?"

Bùi Chước: "..."

Kêu cậu đặt tên, phản ứng đầu tiên trong đầu lại là những cái tên từng xuất hiện trên sổ điểm danh đời trước như "Tử Hàm", "Hạo Hiên". Nhưng đặt được một cái tên đầy khí chất như "Bùi Tiên Giác" mà Thái phó từng đặt thì thực sự không thể.

Nếu là Tiêu Tuần, chắc chắn có thể dễ dàng nghĩ ra cả tá cái tên xuất sắc rồi nhỉ?

Thông thường, khi hoàng đế băng hà, niên hiệu của tiên đế vẫn được duy trì cho đến hết năm đó, sang năm sau mới cải nguyên.

Năm nay là Bình Gia nguyên niên, năm ngoái đêm giao thừa đầu tiên sau khi Tiêu Tuần đăng cơ.

Ba vị vương gia chắc hẳn không rời kinh, có lẽ vẫn cùng nhau đón năm mới trong cung?

Cũng chưa chắc, ngoài Tứ đệ không có mẫu phi, tuổi lại còn nhỏ nên vẫn ở trong cung, hai đệ đệ trưởng thành chắc hẳn sẽ cùng mẫu phi của mình đón Tết.

Thư của Tiêu Tuần mở đầu viết: "Nhất nguyên phục thủy, vạn tượng canh tân, xuân tới Lĩnh Nam, mùa vụ đã khởi, trẫm vô cùng coi trọng việc thử nghiệm ruộng. Năm nay, Hộ Bộ được lệnh cấp thêm gấp đôi khoản tiền, dùng để khai hoang và dẫn nước."

Giữa bức thư, Tiêu Tuần viết: "Nông nghiệp trăm bề khó khăn, dục tốc bất đạt. Mong ái khanh lòng rộng mở, tâm tĩnh như nước. Núi cao sông dài ngỡ không lối, liễu rủ hoa cười lại gặp thôn."

Cuối thư, Tiêu Tuần viết: "Lại e vội vàng không nói hết, Chu Vương trước lúc lên đường lại mở thư."

Bùi Chước đọc thư hai lượt, đã thuộc lòng từng câu.

Cậu đưa ngón tay mảnh khảnh, trắng ngần, từng chữ bút lực cứng cáp mà đếm, phát hiện trong thư, bao gồm cả đoạn giữa, Hoàng thượng đã dùng tổng cộng ba chữ "phục."

Bùi Chước đọc thư hai lượt, đã có thể thuộc lòng từng câu.

Y đưa ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn ra, từng chữ từng chữ bút lực cứng cáp trên giấy mà đếm. Bao gồm cả đoạn giữa, bệ hạ đã dùng tổng cộng ba chữ "phục."

Không hiểu vì sao, Bùi Chước luôn cảm thấy ba chữ "phục" này Tiêu Tuần viết đặc biệt đẹp, dùng ba loại thư pháp khác nhau, mỗi kiểu đều mang một vẻ đẹp riêng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!