Chương 46: (Vô Đề)

Edit: Dubb

Beta: Packha03

Trở về nhà, Tề Duyệt không nói một câu nào với Thẩm Mục Thâm, đi thẳng về phòng

-khách rầm cửa. 

Thẩm Mục Thâm sờ sờ cằm mình, thoáng trầm tư nhìn cánh cửa đang đóng chặt. 

Hắn không cảm thấy sự thay đổi gì nhiều cách đây một tuần trước, nhưng trong hai ngày hôm nay hắn đã cảm nhận rất rõ sự thay đổi cảm xúc của phụ nữ khi mang thai là như thế nào.

Ở trên xe, Tề Duyệt nói câu cuối cùng xong, sau đó cũng không nói chuyện gì với hắn nữa.

Câu cuối cùng Tề Duyệt nói là: "Dù sao bên A cũng là thượng đế, còn bên B chỉ là thường dân, nhưng thường dân thì cũng biết tức giận. Tôi sẽ tuân thủ hiệp định nhưng tôi hy vọng anh cũng sẽ tôn trọng hiệp định." 

***

" Quả nhiên là giận rồi." 

Thẩm Mục Thâm lấy điện thoại ra, lần thứ hai mở Baidu, đánh chữ với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong vòng vài giây, khung tìm kiếm hiện ra: " Điều gì sẽ xảy ra khi phụ nữ mang thai tức giận ?" 

Rất nhiều kết quả hiện ra, Thẩm Mục Thâm nhìn thoáng qua một kết quả

---Nghiêm trọng nhất có thể dẫn đến sinh non. 

Hiển nhân đây không phải đáp án hắn muốn nhìn thấy, hắn có nên đi xin lỗi không ? 

Trầm mặc vài phút, nhìn về phía căn phòng bếp nhỏ, thấy trên kệ bếp còn rất nhiều chai lọ đựng gia vi, Thẩm Mục Thâm nhìn đống chai lọ thoáng suy tư rồi đi vào phòng bếp, tùy tiện nhặt một lọ lên.

Thẩm Mục Thâm nhẹ nhàng vặn chặt nắp lọ lại, sau đó nhíu mày rồi lại vặn chặt nắp lọ hơn  bình thường.

Sau đó trở về phòng. 

***

Khi quay về phòng, Tề Duyệt nằm xuống giường. Lẽ ra cô nên tức giận nhưng sau khi tỏ thái độ với người kiêu căng ngạo mạn, không ai bì nổi như Thẩm Mục Thâm, cô lại cảm thấy toàn thân thoải mái vô cùng.

…………………..

Hôm sau là chủ nhật, Tề Duyệt không biết Thẩm Mục Thâm có đi làm hay không, tuy rằng không muốn gặp mặt, nhưng cũng không thể ở mãi trong phòng được. 

Tám giờ sáng, Tề Duyệt ra khỏi phòng, nhìn thoáng qua thư phòng vẫn đóng cửa chặt liền đi tới phòng khách. Không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Mục Thâm, cũng không chắc chắn là hắn có ở nhà hay không. 

Tề Duyệt nấu mì cho bữa sáng, nước đã sôi rồi, cô chuẩn bị bỏ mì vào. Cô định cho thêm một chút muối, nhưng khi cầm lọ muối lên thì không sao mở được nắp. 

Cô nhớ rằng mình không có vặn nó chặt như này mà?!

Tề Duyệt nhíu mày, tiếp tục vặn nắp lọ muối, nhưng cái nắp vẫn không di chuyển. 

Chẳng lẽ do cô mang thai nên sức lực bị yếu đi ? 

Lúc Tề Duyệt đang bế tắc không biết làm thế nào, bỗng phía sau có một cánh tay ra chìa ra, cầm lấy lọ muối trong tay cô. 

Tề Duyệt xoay người liền nhìn thấy Thẩm Mục Thâm, một thân nhàn nhã đang đứng sau cô. 

Tề Duyệt tức giận. Trước khi nói người khác, anh có nên nhìn lại bản thân mình không ? Rõ ràng đuối lý nhưng miệng vẫn không buông tha người khác

Hắn cầm cái lọ trong tay, chuẩn bị mở nó ra. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!