"Thật không ngờ Diêm đạo lại thích lễ tết phương Tây, Giáng sinh cũng cho chúng ta nghỉ, trước đây tôi nghe nói Tết Nguyên đán Diêm đạo chỉ nghỉ có một ngày." Nam chính và nam phụ thì thầm với nhau.
"Cậu có ngốc không?" Nam phụ trợn mắt nói: "Cậu tưởng Diêm đạo nghỉ là để đón Giáng sinh sao? Đó là vì Giáng sinh là sinh nhật của Lâm tổng."
Nam chính kinh ngạc trợn tròn mắt, lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm từ khóa về Lâm Chương: "Quả nhiên là Giáng sinh."
"Chẳng trách trên mạng nói Diêm đạo là người sợ vợ, hóa ra chúng ta được nhờ ơn Lâm tổng."
"Chứ cậu tưởng sao?" Nam phụ nhún vai, vẻ mặt khinh thường.
…
"Đến rồi à?" Lâm Chương dụi dụi mắt, mơ màng hỏi.
"Sắp hạ cánh rồi." Diêm Thầm giúp anh vuốt phẳng mái tóc rối, nhẹ giọng nói.
Hai người họ đã định đi xem cực quang vào hai năm trước, xong lại kéo dài đến năm nay, năm nay trùng hợp Diêm Thầm đang quay phim, Lâm Chương hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này, nhưng Diêm Thầm đã lén lút mua vé máy bay cho anh, nửa đêm kéo anh xuất phát.
"Cực quang xem lúc khác cũng được mà, bây giờ anh đang trong thời điểm quan trọng, không thể rời khỏi đoàn làm phim." Lâm Chương nghe được kế hoạch của Diêm Thầm, phản ứng đầu tiên là ngăn cản hắn.
Đoàn làm phim có rất nhiều người đang chờ đợi Diêm Thầm, đạo diễn thì lại dẫn anh đi xem cực quang, điều này không hợp lý, hơn nữa, mỗi năm đều có sinh nhật, không thiếu lần này.
"Anh là đạo diễn, em là nhà đầu tư, hai chúng ta cùng quyết định." Diêm Thầm hùng hổ, không đợi Lâm Chương tiếp tục từ chối, hắn kéo anh bắt đầu thu dọn hành lý, cưỡng chế đưa người lên máy bay.
Sau chuyến bay dài, cuối cùng hai người cũng đến nơi.
Khách sạn là Diêm Thầm đặt trước, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy cực quang.
Lâm Chương mở cửa ra, trong phòng bày đầy hoa và bóng bay, vô cùng lãng mạn, anh kinh ngạc quay đầu nhìn hắn: "Anh sắp xếp à?"
"Ừm, thích không?" Diêm Thầm đỡ vai anh, hỏi bên tai anh.
"Thích." Lâm Chương cong cong khóe mắt, ngẩng đầu hôn hắn: "Cảm ơn."
"Không cần khách sáo." Diêm Thầm ôm eo anh, giơ chân đóng cửa, bước vào trong.
Phòng được trang trí rất ấm áp và lãng mạn, trong không khí tràn ngập hương thơm, sự mệt mỏi sau chuyến bay dài khi nhìn thấy tất cả những điều này lập tức tan biến.
"Đi tắm đi." Diêm Thầm đẩy nhẹ eo Lâm Chương: "Trên máy bay không phải em muốn tắm sao?"
Lâm Chương móc móc tay hắn, hỏi: "Cùng tắm không?"
Mặc dù Diêm Thầm rất muốn đồng ý, nhưng không thể để ban ngày làm chuyện ban đêm, hắn vẫn cố gắng nhịn lại: "Em tắm trước đi, lát nữa anh tắm, thu dọn hành lý đã."
"Thật sự không cùng tắm sao?" Lâm Chương hơi nhướng mày, cười hỏi.
"Ca, em tha cho anh đi." Diêm Thầm đẩy Lâm Chương vào phòng tắm, nếu cứ hỏi tiếp, hắn thực sự không kiềm chế được nữa.
Lâm Chương cười rạng rỡ, không tiếp tục trêu Diêm Thầm nữa.
Cửa kính phòng tắm mờ ảo có thể nhìn thấy người bên trong, loại cảm giác không rõ này luôn khiến người ta suy nghĩ lung tung, Diêm Thầm đỏ mặt, khẽ hít sâu, quay lưng đi thu dọn hành lý.
Lâm Chương tắm xong rồi tới Diêm Thầm, đồ ăn đặt trên bàn, anh tùy ý cầm một ly rượu vang đỏ nhấp một ngụm, mùi rượu thơm ngọt.
"Sao không ăn?" Diêm Thầm tắm xong, nhìn thấy đồ ăn trước mặt Lâm Chương vẫn còn nguyên.
"Chờ anh." Lâm Chương tiện tay kéo ghế bên cạnh, để Diêm Thầm ngồi xuống.
"Không cần chờ anh, dạ dày em không tốt, đói thì ăn đi." Diêm Thầm sờ bụng anh: "Có khó chịu không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!