Chương 49: Rốt cuộc Lâm Chương có bao nhiêu tiền

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diêm Thầm trở mình, đưa lưng về phía cửa sổ, tâm trạng sa sút mãi không thể hồi phục lại.

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao nhân viên ở Đỉnh Nghiệp không biết mình. Ban đầu Lâm Chương không muốn để hắn biết anh gặp khó khăn ở công ty, tìm đủ lý do để hắn không đến thăm anh nữa. Về sau Lâm Chương thăng chức cao hơn, mặc dù có văn phòng của riêng mình, nhưng thời gian rảnh thì lại ngày càng ít.

Mỗi lần đến, Diêm Thầm chỉ có thể trò chuyện với Lâm Chương vài câu, sau này hắn còn phát hiện, chỉ cần hắn đến công ty là sẽ tạo thành gánh nặng cho Lâm Chương, lần nào Lâm Chương cũng dành thời gian ở bên hắn, kết quả cuối ngày phải tăng ca đến đêm để hoàn thành công việc còn dang dở. Thế là dần dần, hắn không còn đến công ty nữa mà ở nhà chờ anh trở về.

Hắn cuộn mình trong chăn, nhớ lại cứ hôm nào hắn tới đưa cơm là tối đó Lâm Chương lại phải ngủ ở công ty. Giờ đây Diêm Thẩm chợt nhận ra, đối với Lâm Chương thì hành động trước đó của hắn không phải là quan tâm mà là gánh nặng.

Hắn vừa áy náy vừa đau đớn, rốt cuộc ở nơi hắn không chú ý tới, Lâm Chương đã phải chịu khổ bao nhiêu? Lửa giận xông lên đầu, hắn xốc chăn lên, muốn đi tìm những kẻ từng bắt nạt Lâm Chương rồi đánh một trận. Nhưng hai chân vừa chạm đất, trong đầu bỗng hiện lên lời ba hắn nói với hắn.

"Đừng để Lâm Chương lo lắng…" Diêm Thầm ủ rũ cúi đầu, nhìn chằm chằm mặt đất.

Với lại đã lâu lắm rồi, hắn cũng không rõ những người từng bắt nạt Lâm Chương đang ở đâu nữa, hiện tại Lâm Chương giữ chức vị cao như vậy, hẳn là không còn ai dám nói linh tinh về anh.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện đã bị Diêm Thầm lắc đầu xua đi, ai nói không còn ai, nhà bên nội hắn chẳng phải vẫn luôn không ưa Lâm Chương đó sao.

Hắn phải làm gì đó mới được.

Diêm Thầm quyết định, đi chân đất vào nhà tắm rửa mặt, hôm nay hắn phải về nhà cũ một chuyến.

"Sắp xếp lại toàn bộ lịch trình, ngày mai phải hoàn thành xong." Sau khi nhìn đồng hồ đeo tay, Lâm Chương nói với thư ký Triệu bên cạnh.

"Ngày mai? Lâm tổng, gấp gáp quá, cơ thể của ngài sẽ không chịu nổi." Thư ký Triệu không biết tại sao Lâm tổng lại bất ngờ đưa ra quyết sách không lý trí như vậy.

"Tôi không sao, cậu sắp xếp đi." Nói xong, Lâm Chương lại dặn dò: "Đổi vé về sang tối mai nhé."

Trong lịch trình của Lâm Chương, thư ký Triệu không thấy có việc gì mà cần anh về gấp đến vậy, chẳng lẽ Diêm thiếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

Nhưng anh ta có nghe được tin tức gì đâu nhỉ.

"Vâng." Thư ký Triệu không dám đoán bừa, gật đầu đồng ý.

Thấy sắp tới giờ, Lâm Chương đứng lên sửa sang lại âu phục rồi đi ra ngoài, dáng người anh cao lớn như cây trúc, ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống trông cực kỳ thong dong.

Trong góc quán cà phê có một cô gái đang ngái ngủ mở máy tính, bỗng cô liếc qua nhìn, hai mắt mở to, ngừng thở, vô thức cầm điện thoại chụp lại cảnh tượng kia.

Đợi người đi rồi, cô mới dần hoàn hồn, người vừa rồi nhìn quen ghê. Đẹp như vậy, chẳng lẽ là người nổi tiếng nào đó?

Cô mở album ảnh trên điện thoại, ấn xem tấm ảnh vừa chụp trộm. Cô mới đổi điện thoại mới, độ phân giải cực cao, dù chụp bừa một cái thì cũng rất rõ nét, chính vì quá rõ nên cô càng thấy kinh ngạc, đẹp quá trời, thần tiên hạ phàm hay gì.

Weibo của cô gái tên là @Ăn Ăn Ăn Đào, cô là một họa sĩ nổi tiếng với phong cách tinh xảo. Từng là đại thần phát cơm chó trong giới đồng nhân văn, chỉ là sau này xảy ra một số chuyện ầm ĩ không vui, nên cô không còn vẽ tranh CP miễn phí nữa mà phải bỏ tiền ra để thuê cô làm việc.

Dạo này linh cảm cạn kiệt mà còn sắp tới ngày nộp bản thảo, cô đã thức đêm mấy hôm rồi, hôm nay còn cố ý ra ngoài thay đổi hoàn cảnh. Ai mà ngờ sẽ gặp được chàng thơ trong lòng cô, giờ mà phải giao 10 bản thảo thì cô cũng vẽ thoăn thoắt luôn!

Cô lên mạng tra một lúc nhưng không thể tìm ra thông tin của chàng thơ, chẳng lẽ không phải người nổi tiếng? Không thể nào, đẹp trai quá mà, cô còn thấy rất quen nữa.

Thế là cô lặng lẽ đăng ảnh lên vòng bạn bè trên Wechat, hỏi xem có ai biết không, nào ngờ tấm ảnh này quá đẹp, bị người ta lưu lại rồi phát tán lên Weibo. Một viên đá dậy sóng cõi mạng, mọi người tranh nhau chia sẻ, điên cuồng hỏi nhau xem đây là anh đẹp trai nhà ai, mau xuất ôm về để mọi người còn tiện gia nhập fandom!

[ Aaa! Đẹp quá đi à! Về sau nam chính trong tiểu thuyết mà tui đọc đã có mặt rồi! ]

[ Nghệ sĩ mới ra mắt hả? Sao hot vậy? Mãi mà chưa có ai nhận, hay là marketing kiểu mới? ]

[ Ờm… Đây không phải là nghệ sĩ! Cậu ấy là Lâm Chương, vợ của Diêm Thầm đó! Xin mời xem  ]

[ Đờ mờ! Người này là vợ của Diêm Thầm á! Mẹ nó, ghen tị quá. ]

[ Vừa tham gia chương trình tạp kỹ với chồng, vừa marketing. Lâm Chương chuẩn bị ra mắt à? Mặc dù công nhận cậu ta đẹp thật, nhưng đẹp cũng không thể làm thành cơm để ăn, có vẻ ngoài nấu ăn thì cậu ta chẳng biết làm gì cả. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!