Sắc mặt Lâm Chương trắng bệch, anh ngồi tựa vào đầu giường, trên tay vẫn đang truyền dịch: "Lần này chỉ là ngoài ý muốn, dạo này bận quá nên em không ăn cơm đầy đủ. Bình thường uống rượu xã giao vẫn ổn, anh không cần sốt sắng như vậy."
"Lâm Chương, đây không phải là lần đầu tiên em nhập viện vì vấn đề này. Em có biết lúc nghe tin này, anh đã sợ đến mức nào không?" Diêm Thầm cau mày, giọng nói nặng nề.
"Xin lỗi anh, em không sao mà, anh đừng lo lắng." Lâm Chương hạ giọng, vươn tay định níu lấy Diêm Thầm.
Diêm Thầm né tránh, không muốn Lâm Chương qua quít như vậy: "Lần trước em cũng nói y chang, lúc nào em cũng chỉ biết lấy lệ với anh. Đỉnh Nghiệp nhiều người như thế, còn cần em liều mạng vậy à?"
"Diêm Thầm, ý anh là sao?" Đầu ngón tay Lâm Chương khẽ run, ánh mắt sâu thẳm dõi theo hắn.
Diêm Thầm bình tĩnh đón nhận ánh mắt của anh: "Anh không rõ tại sao em phải liều mạng như vậy, mấy năm nay em luôn bận rộn công tác, xã giao, chức vụ càng ngày càng cao. Anh cho rằng em sẽ hài lòng với vị trí hiện tại, không làm việc quá sức nữa. Nhưng anh nhận ra anh sai rồi, Lâm Chương, em chính là cái động không đáy."
Khí lạnh bỗng lan khắp toàn thân, Lâm Chương run rẩy: "Diêm Thầm, ngay cả anh cũng nghĩ rằng em thèm muốn Đỉnh Nghiệp?"
"Anh không có ý đó, Lâm Chương, anh chỉ muốn em đồng ý sau này sẽ ăn cơm đầy đủ, không uống rượu nữa." Diêm Thầm siết chặt nắm tay, vẻ mặt mệt mỏi.
"Anh nghĩ em thích ra ngoài xã giao, không muốn ăn cơm đúng giờ ư?" Sắc mặt Lâm Chương tái nhợt, rất nhiều lời muốn nói đều bị anh nuốt xuống.
Cuối cùng thì anh cũng không thể nói lời tổn thương Diêm Thẩm, hắn là thái tử gia danh chính ngôn thuận của Diêm gia còn anh thì không, chỉ cần anh lười biếng một chút thôi là sẽ có rất nhiều người bên dưới nghĩ đủ mọi cách để kéo anh xuống.
Lâm Chương nhắm mắt dựa vào đầu giường, tinh thần sa sút: "Em mệt rồi."
Chỉ riêng vấn đề này, bọn họ đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng tan rã trong không vui, đến bây giờ vẫn chưa giải quyết được.
Gần đây Diêm Thầm đang chuẩn bị quay phim mới. Đây là đề tài mà hắn chưa từng tiếp xúc, một bộ phim về người đồng tính, vừa chốt xong nam chính. Nam chính là Tỉnh Hành, nghệ sĩ xuất thân từ diễn viên nhí.
Tuy rằng Tỉnh Hành có độ quốc dân cao nhưng vẫn bị hạn chế từ những vai diễn trước đấy. Sau khi thử vài lần chuyển hình tượng thì đều thất bại, đã thế nhà dột còn gặp mưa rào, mẹ y bệnh nặng nên cần một số tiền lớn để chữa bệnh. Cuối cùng táng gia bại sản, lưu lạc trở thành vai phụ cho các diễn viên mới, bị người ta gây khó dễ ở phim trường.
Vừa lúc gặp trúng Diêm Thẩm đang đi tìm diễn viên khắp nơi, Tỉnh Hành đã 28 tuổi, cũng coi như có tuổi trong cái vòng luẩn quẩn này. Diêm Thầm liếc mắt một cái, chọn trúng sắc thái bi kịch nồng đậm trên người y, cảnh ngộ lúc ấy của Tỉnh Hành không khác gì vai nam chính trong 《 Đi đường 》.
Diêm Thầm quyết định dẫn người đi. Ngay trong chòi nghỉ mát ven đường, chỉ tốn đúng 15 phút, Tỉnh Hành thử vai thành công. Thậm chí Tình Hành còn đang mơ màng, không biết mình diễn thử để làm gì, cho đến khi Diêm Thầm vỗ vai y nói: "Ngày mai tới tìm tôi ký hợp đồng, vai nam chính là của anh."
Lúc này y mới hiểu được, mình trúng thưởng lớn rồi, thật sự có bánh nhân thịt rơi từ trên trời xuống, đã vậy còn rơi trúng y. Người đàn ông 28 tuổi, bị cuộc sống đè nặng đôi vai cũng không rên một tiếng, ngay giờ phút này bỗng òa khóc.
Còn một nhân vật quan trọng khác trong bộ phim, mãi chưa tìm được diễn viên thích hợp. Phó đạo diễn nói rằng bên phía đầu tư sắp xếp một bữa tiệc, muốn trao đổi về tiến độ của bộ phim với Diêm Thầm. Không tìm được nam hai, bộ phim này không thể khởi quay, đương nhiên bên họ sẽ sốt ruột, cứ cố kéo dài như vậy cũng không tốt. Từ trước đến nay Diêm Thầm không thích tham gia tiệc tùng, nhưng lần này hắn lại đồng ý.
Diêm Thầm 26 tuổi không còn ngây thơ cho rằng chỉ là ăn một bữa cơm như trước nữa, rất nhiều người có mặt, bên cạnh có rất nhiều nam nữ trẻ tuổi muôn hình muôn vẻ. Người thì nói "Đi kính rượu Diêm đạo, để hắn cho cậu một vai diễn nhỏ", người thì lại nói "Diêm đạo, đây là em kết nghĩa của tôi, nghe bảo anh còn một nhân vật chưa tìm được diễn viên, anh thấy em kết nghĩa của tôi thế nào?".
Diêm Thầm lạnh mặt, linh hồn của phó đạo diễn khẽ run rẩy, vội vàng cười làm lành, đồng thời chặn rượu giúp Diêm Thầm.
Trong đám người này, chỉ có một thanh niên đang vùi đầu ăn như chết đói, không hề bị không khí xung quanh ảnh hưởng, người đại diện của cậu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đẩy cậu một cái: "Cậu là heo à, ăn gì mà ăn lắm, mau đi mời rượu Diêm đạo, chẳng phải cậu muốn diễn xuất hay sao?"
Thanh niên ngước mắt nhìn Diêm Thầm đang bị một đám người vây quanh, thấy vẻ mặt hắn tỏ ra chán ghét, cậu bèn cúi đầu tiếp tục ăn.
"Đây là đứa bé cậu dẫn dắt? Chưa thấy bao giờ nhỉ." Gã đàn ông trung niên bụng bia tiến tới, híp mắt đánh giá thanh niên.
"Lý tổng, đây là Tri Hạ nhà tôi, lúc trước theo nghiệp ca hát. Gần đây thị trường băng đĩa bị chững lại nên tôi định để cậu ta chuyển đổi hình tượng xem sao. Mong rằng Lý tổng quan tâm nhiều hơn." Người đại diện chà xát tay tỏ vẻ nịnh nọt.
Lý tổng vui cười hớn hở nói: "Được rồi, Tri Hạ đúng không? Đi theo tôi mời rượu, nhân vật gì đó cũng dễ thương lượng."
Người đại diện nhanh chóng rót đầy một ly rượu cho Lộ Tri Hạ, sắc mặt cậu bỗng trắng bệch: "Anh Trương, em không uống được nhiều như vậy…"
"Khiêm tốn quá, cậu giỏi nhất là uống rượu còn gì. Lý tổng không biết đấy thôi, Tri Hạ nhà tôi sùng bái ngài, từ lâu đã muốn kính ngài vài chén, đáng tiếc cậu ta nhát gan nên không dám tìm gặp ngài."
Lộ Tri Hạ bị dọa trắng bệch cả môi, nhưng cậu là một ca sĩ nhỏ, nào dám nói đi là đi. Ban đầu cậu đi theo chị Vương, nhưng độ phủ sóng của cậu không được tốt nên đã bị chị Vương đá sang cho anh Trương, anh Trương chỉ muốn lợi ích trước mắt, cũng không tính toán lâu dài cho nghệ sĩ. Khi nằm trong tay anh ta, anh ta sẽ ép khô toàn bộ giá trị của nghệ sĩ để đạt được lợi ích lớn nhất.
"Tôi đi đây." Diêm Thẩm ngửi mùi nước hoa quanh quẩn, chỉ cảm thấy căng cả da đầu. Tiếng cười của nam nữ xung quanh, giọng điệu xu nịnh, làm cho hắn nóng nảy phiền lòng, nửa phút cũng không chịu nổi.
Phó đạo diễn nghe thế bèn hoảng loạn muốn ngăn cản hắn. Lúc này, nhóm nam nữ vốn muốn nịnh nọt Diêm Thầm để hòng lấy được vai diễn nhỏ sợ tới mức không dám tới gần, cho rằng mình chọc giận hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!