Mặc dù đã mặc áo mưa nhưng hai người vẫn không tránh khỏi tình trạng bị tạt nước, áo sơ mi trắng ẩm ướt dính sát cơ thể, phác hoạ nửa thân trên rắn rỏi. Giọt nước từ mái tóc đen của Lâm Chương chảy xuống, lướt qua khuôn mặt tuấn mỹ nhã nhặn. Người xung quanh cũng đều bị tạt ướt nhẹp, nhưng một bên trông như chuột lột, một bên nhìn như đang chụp concept thời thượng, vô cùng khác biệt, khiến cho người qua đường dồn dập quay đầu lại.
"Người kia là minh tinh hả? Tiểu thịt tươi mới ra mắt sao? Nhan sắc đỉnh quá!"
"Có máy quay kìa, nhất định là minh tinh!"
"Trên người còn đang mặc đồng phục học sinh, chắc là thành viên của show tuyển tú đang quay ngoại cảnh, chúng ta mau tới xin chữ ký đi, nhìn bọn họ thế kia chắc chắn sẽ hot!"
Lâm Chương đứng dưới ánh mặt trời, anh đang đau đầu suy nghĩ xem có nên sấy khô trước hay không thì tay đã bị Diêm Thầm nắm lấy: "Chạy mau!"
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Diêm Thầm kéo chạy như bay, anh quay đầu nhìn lại, có một đám người đang đuổi theo bọn họ.
Ông anh quay phim chạy sát theo hai người, không buông tha bất cứ một chi tiết nhỏ nào, Lâm Chương bỗng thấy hơi đau lòng cho anh trai này.
"Đi bên này!" Lâm Chương kéo Diêm Thầm vào trong một gian phòng, tầm mắt đột nhiên tối lại, chờ người xung quanh tản đi, hai người bọn họ mới chợt nhận ra nơi này là nhà ma.
Người bán vé nở nụ cười tiêu chuẩn: "Nếu như hai vị muốn chơi, trước tiên phải đảm bảo rằng không có ai mắc bệnh tim, nhà ma của chúng tôi rất đáng sợ."
Lâm Chương nhìn Diêm Thầm, quả nhiên thấy được sự hưng phấn từ trong ánh mắt của hắn, sợ là người này đã quên mất chuyện anh có thể viết một bài bình luận siêu dài sau khi xem xong phim ma rồi.
"Ca ca! Tôi muốn chơi." Diêm Thầm tràn đầy mong đợi, hắn muốn nhìn dáng vẻ Lâm Chương sợ sệt chui rúc ở trong lồng ngực mình, nhân tiện để khán giả tận mắt chứng kiến năng lực bạn trai thực sự của hắn.
"Em như nào cũng được." Đương nhiên Lâm Chương sẽ không từ chối đề nghị của Diêm Thầm.
Ngược lại là anh trai quay phim bên cạnh căng thẳng nuốt nước miếng một cái, anh ta cảm thấy chuyến này về nhất định phải để ông chủ tăng lương cho mình.
Lấy vé xong, Diêm Thầm dắt tay Lâm Chương đi vào, anh trai quay phim theo sát phía sau, Diêm Thầm mở điện thoại tìm kiếm một số đánh giá về nhà ma này.
[ Cực kì kinh khủng!!! ]
[ Dọa tôi suýt thì tè ra quần! Cuối cùng phải nhờ nhân viên dẫn ra ngoài! ]
[ Nghe tôi, nhát gan tuyệt đối đừng chơi, ba năm rồi, đến giờ tôi vẫn còn chưa quên được! ]
[ Nghe nói có người từng bị hù chết trong đó, giờ nơi đó thành nhà ma real rồi. ]
Kinh khủng thì tốt rồi, Diêm Thầm chỉ sợ nó không đủ đô, hắn thoả mãn đút điện thoại vào túi, sau đó đụng tới một cánh tay lạnh lẽo ở trong túi.
Cả người Diêm Thầm cứng ngắc, chậm rãi quay đầu, một khuôn mặt be bét máu đang nhìn hắn.
"A a a a!!" Diêm Thầm khàn giọng gào thét, gắt gao ôm chặt lấy Lâm Chương.
Lâm Chương bình thản đối diện với khuôn mặt nát bét kia: "Không sao đâu, đều là giả."
Diêm Thầm vẫn còn đang run rẩy, hắn vùi đầu vào hõm vai Lâm Chương, nói năng lộn xộn: "Ca! Ca! Nó sờ tôi! Nó sờ tôi!"
"Là đá đó!!!"
Lâm Chương sờ sờ đầu hắn, hôn một cái lên tai hắn: "Không sao đâu, có em ở đây, người ta đã đi rồi."
"Hay là chúng ta ra ngoài nha?"
Diêm Thầm im lặng một lát, lắc lắc đầu, đẩy ra một khoảng cách, chăm chú nhìn Lâm Chương, sau đó kiên định nói: "Không, tôi muốn đi tới cuối, chỉ là vừa rồi tôi chưa chuẩn bị xong, giờ tôi đã sẵn sàng…"
Lời còn chưa dứt, một cái đầu người với xúc cảm ấm nóng y như thật rơi từ trên trời xuống, vừa vặn lọt vào trong lòng Diêm Thầm.
Diêm Thầm: "…"
Lâm Chương bình tĩnh cầm đầu người từ trong tay hắn, đưa cho ma nữ áo đỏ bên cạnh: "Trả cho cô, xin hãy giữ chắc."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!