Chương 39: Tui không muốn ăn cơm chó nữa

[ Lâm Chương đứng ngoài cửa gọi Diêm Thầm? Này là không thèm giả bộ luôn à? ]

[ Tới rồi, Diêm đạo làm nũng kìa!! ]

[ Douma? Diêm Thầm ngoài đời có tính cách kiểu này hả? Hắn gọi Lâm Chương là ca ca? Tính chơi trò tình thú à? ]

[ A a a a! Đáng yêu quá đi! Cứ như con cún bự ý! ]

[ Lén hôn ngọt ghê đó trời! ]

[ Ngọt gì mà ngọt, mấy người nhìn phản ứng của Lâm Chương coi, mặt đen thui luôn, có khi hai người này ly hôn thật rồi đó. ]

[ Tui cũng thấy vậy, Lâm Chương lạnh nhạt với Diêm Thầm quá, còn không bằng người ngoài luôn ý, nhưng mà cũng đáng đời Diêm Thầm, tự làm tự chịu. ]

[ Lâm Chương tự mãn cái gì, nếu không phải nhờ anh nhà tôi, hắn có thể trải qua loại sinh hoạt giàu sang này sao? Nhìn hắn vào bếp, tôi còn tưởng hắn đảm nội trợ đó, còn dám bày vẻ mặt khó coi kia với anh nhà tôi, cút đi! ]

[ Đm, fan của Diêm Thầm thật làm tao mở mang tầm mắt, loại giáo dục nam đức gì đây? Làm sao mày biết Lâm Chương người ta không làm việc? Kể cả hắn không đi làm mà ở nhà full time, nhưng chuyện lớn nhỏ trong nhà, bao gồm bản thân Diêm Thầm cũng là hắn chăm sóc, quả nhiên không quản nam hay nữ, vẫn cứ phải có sự nghiệp của riêng mình mới có thể thẳng lưng nói chuyện. ]

Tổ chương trình quay một đoạn ngắn lúc Lâm Chương tặng đồ ăn sáng, rất nhiều người nói Lâm Chương ấm áp, đương nhiên cũng có không ít kẻ cho rằng Lâm Chương làm bộ làm tịch.

[ Tôi từng xem ảnh ngày xưa của hắn nè! Nhất định hắn đã phẫu thuật thẩm mỹ! Ọe —— Cầm tiền Diêm Thầm cực nhọc khổ sở kiếm được đi sửa mặt, thật ghê tởm. ]

[ Giả vờ giả vịt, đối tốt với người ngoài như vậy, sao không thấy mày đối xử với chồng mày nhiệt tình chút? Chưa từng thấy đàn ông à? Hay là vội tìm nhà khác? ]

[ Anti bị cl gì thế! Tấm hình kia Lâm Chương còn chưa trưởng thành, cmn chẳng lẽ mày không phải dậy thì à? Thật đáng thương. ]

[ Đau lòng Diêm Thầm, đây là bạo lực lạnh đúng không? Chẳng trách muốn tìm người khác, nếu là tôi thì cũng không chịu nổi. ]

Lâm Chương nhìn mấy bình luận đó mà sững sờ, hình như đúng là ngày xưa anh thường dùng bạo lực lạnh với Diêm Thầm, ban đầu bọn họ còn có thể giao tiếp bình thường, tiếp đó thì lại cãi nhau không dứt, rồi về sau, anh làm việc quá mệt mỏi, không còn tinh lực cãi nhau với hắn nữa, thế là từ đấy Diêm Thầm cứ ở một bên nói, anh thì cứ tiếp tục làm việc.

Lâu dần, Diêm Thầm không còn kể lể nữa, trong nhà càng ngày càng yên tĩnh, rõ ràng hai người đều ở nhà, lại như cách một tầng chắn vô hình.

Sau khi thoát ra khỏi suy nghĩ, màn hình đã bị che kín bởi vô số bình luận.

[ Diêm đạo lại tiếp tục rồi, bùng nổ luôn!!! ]

"Xin hỏi, kỷ niệm ngày cưới của các cậu là khi nào?"

Diêm Thầm không biết.

"Xin hỏi, ai là người cầu hôn trước?"

Diêm Thầm vẫn không biết.

[ Hỏi xí không phải, rốt cuộc cái nào Diêm Thầm mới biết đây? ]

[ Xin lỗi Lâm Chương, trách oan anh rồi, tui không nên đau lòng Diêm Thầm, vì hắn thật sự khốn nạn. ]

[ Nói Lâm Chương cặn bã, mau ra nhìn đi, anh nhà mấy người khốn nạn ra sao. ]

[ A, đàn ông. ]

[ Thôi đừng mắng nữa! Vẫn còn có người không biết Diêm Thầm là lão già ngu ngốc à?! ]

[ Ha ha, xem ba cặp đôi, ảnh hậu người ta kết hôn mười năm mà vẫn có thể nhớ mấy chuyện yêu đương vụn vặt, câu hỏi hóc búa đến mấy cũng hỗ trợ nhau trả lời được! Quả nhiên không so sánh không đau thương. ]

Đến cuối video, từng nhóm khách mời tiến vào căn hộ mà tổ chương trình chuẩn bị riêng cho mỗi cặp, khu bình luận đều ầm ĩ kêu cảnh đẹp quá, bỗng nhiên có tiếng chuông cửa vang lên.

"Diêm đạo, đã lâu không gặp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!