Chương 29: Hồi tưởng

Một cụ già ở bên bờ phía Tây đang thảm thiết gọi tên đứa nhỏ, hôm nay ông lão dẫn theo cháu trai ra biển nhặt vỏ sò chơi, nào ngờ vừa quay đầu thì cháu ông đã bị sóng cuốn đi.

Trong tầm mắt mờ mịt, dưới ánh hoàng hôn đỏ rực lửa kia, ông lão chợt trông thấy một chấm đen nhỏ đang mau chóng bơi lại gần cháu mình, sau đó hai cái chấm đen đó bắt đầu bơi về phía bờ, "Kiển Kiển!"

Bởi vì sợ hãi mà đứa nhỏ vô thức ôm chặt lấy Diêm Thầm, sau đó giãy dụa không ngừng, suýt thì liên lụy tới hắn, hắn vỗ nhẹ lưng đứa bé, an ủi nó: "Đừng sợ, anh sẽ đưa em vào bờ an toàn."

Chắc là lời an ủi có hiệu quả nên đứa nhỏ không còn cứng nhắc quấn lấy hắn như trước nữa, Diêm Thầm vội vàng bơi về phía bờ cách bọn họ gần nhất, mặc dù vậy thì vẫn còn rất xa, có mấy lần hắn suýt thì thoát lực, nhưng rồi lại cắn răng tiếp tục bơi.

Sóng biển ngày càng mãnh liệt, đến lúc hắn đang chuẩn bị lên bờ thì một cơn sóng lớn đánh tới cuốn hai người đi, đáy lòng Diêm Thầm chợt lạnh lẽo, hắn tự nói với mình rằng đừng hoảng loạn.

"Khụ khụ khụ…" Đột nhiên hắn sặc một ngụm nước biển, cơn ho dữ dội từ sâu trong phế quản trào ra.

Mặt trời đã lặn về phía Tây, dòng nước ấm thì bắt đầu chuyển lạnh, kể cả tay chân Diêm Thầm cũng dần hạ nhiệt độ, đứa nhỏ trong lồng ngực hắn đã hôn mê, đôi môi của nó bị đông cứng đến tím bầm, trên bờ biển mênh mông vô bờ ấy như ẩn giấu một con cự thú cực nguy hiểm, trái tim Diêm Thầm đập nhanh hơn, tiếng th* d*c nặng nề của hắn lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, sau đó lập tức biến mất.

Nên làm gì đây?

Diêm Thầm trôi nổi giữa đại dương bao la, hắn không ngừng giãy dụa suy nghĩ muốn bơi lên bờ, nhưng rồi một giây sau lại bị bọt nước vô tình cuốn đi, cảm giác sợ hãi cùng vô lực bao phủ lấy hắn, hắn sặc nước hết lần này đến lần khác, cứ chìm rồi lại nổi không biết bao nhiêu lần, hắn không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu.

Ngay khi ý thức bắt đầu mơ hồ, trong đầu hắn chợt hiện lên mấy hình ảnh tựa như hư ảo, hắn nhìn thấy mình đang cãi nhau với Lâm Chương, lúc này Lâm Chương nhìn non nớt hơn hiện tại rất nhiều, anh đang mặc âu phục đeo giày da, toát lên dáng vẻ của một tinh anh ngoài xã hội, có lẽ đã bắt đầu đi làm.

Nguyên nhân cãi nhau hình như là do có người nói chuyện bố láo với Lâm Chương nên bị Diêm Thầm đánh cho một trận, nhưng người này lại là đối tác đang trao đổi công việc với anh, đáng lẽ bọn họ còn định nói thêm chút nữa, cuối cùng Diêm Thầm vừa ra tay, hợp tác trực tiếp thất bại.

"Gã nhục nhã em như vậy, nếu anh mà nhịn nữa thì anh còn là đàn ông à?!" Trán Diêm Thầm nổi đầy gân xanh, hiển nhiên không cho rằng mình sai.

Lâm Chương nghiêm mặt, nói: "Mấy câu nói không đau không ngứa mà thôi, anh cần gì phải làm quá như vậy."

Nghe anh nói như thế, Diêm Thầm tỏ vẻ không thể tin nổi, hắn áp sát Lâm Chương: "Anh làm quá? Là do em không coi trọng bản thân mình thì có, một hợp đồng mà thôi, chẳng lẽ Đỉnh Nghiệp không có gã thì không thể sao? Lâm Chương, Đỉnh Nghiệp là công ty nhà chúng ta, một khi gã không tôn trọng em, em nên bảo gã cút đi."

Lâm Chương cáu kỉnh xoa xoa tóc, nếu thật sự nhẹ nhàng như Diêm Thầm nói thì tốt rồi, "Địa vị của Đỉnh Nghiệp không thấp nhưng cũng chẳng phải vua một cõi, bàn chuyện hợp tác mà anh nói hủy là hủy, anh cho rằng chúng ta đang diễn phim à? Diêm Thầm, anh đã hai mươi bốn rồi, có thể trưởng thành một chút không?"

Câu nói cuối cùng của Lâm Chương như đánh thẳng vào mặt Diêm Thầm, sao hắn lại không trưởng thành? Hắn nghĩ cho Lâm Chương, bảo vệ Lâm Chương, giúp anh hả giận, lẽ nào như vậy là trẻ con là chưa trưởng thành sao? Trong lòng Diêm Thầm tràn đầy uất ức, nhưng đứng trước mặt Lâm Chương hắn lại không có cách nào trút ra được.

Ùng ục ùng ục, bọt khí không ngừng bốc lên, trong từng cái bọt khí là vô số hình ảnh đang chuyển động, trong đó có cái phản chiếu lại khung cảnh Diêm Thầm đang tham gia một bữa tiệc.

Bạn từ thuở bé của hắn là Vu Thân Dương đang ngồi bên cạnh, những người khác thì uống rượu đến mức đỏ bừng cả mặt, còn hắn vẫn đang lơ đãng ngẩn người.

"Tôi ra ngoài hút điếu thuốc." Diêm Thầm vỗ vai Vu Thân Dương rồi đứng dậy rời đi.

"Nhóc Thầm, đừng chạy chứ, lát nữa còn có hoạt động đó." Vu Thân Dương gọi hắn lại mà líu cả lưỡi.

Uống tới vậy rồi còn muốn hoạt động gì nữa, Diêm Thầm lơ đễnh đóng cửa lại rồi đưa tay tìm tòi bao thuốc lá, vừa đi vừa lấy bật lửa ra, đột nhiên có người từ đâu lao tới va mạnh một phát vào người hắn.

Diêm Thầm bắt lấy cánh tay đối phương định giúp đỡ.

"Em… em xin lỗi…" Đây là một cậu thanh niên tầm 18, 19 tuổi có vẻ ngoài rất xinh đẹp, trang phục hot trend đang mặc trên người hơi ngổn ngang, trong đáy mắt không thể che giấu nổi sự hoảng loạn.

"Đứng lại!" Một đám đàn ông bặm trợn xông tới định lôi người đi, "Đánh ông chủ bọn tao mà còn dám chạy, thằng nhóc thối gan to tày trời này!"

"Xì! Lão già háo sắc đó đáng đánh, bố mày chưa đánh lão đoạn tử tuyệt tôn là đã nương tay lắm rồi!" Thanh niên không chút yếu thế mà mắng lại như chú mèo bị nhổ lông.

"Tạ Du! Đừng có mà cho thể diện còn không cần, giả bộ ngây thơ cái gì, chỉ cần theo tôi, cậu còn thiếu tài nguyên à, nghĩ cho kĩ đi, nếu hôm nay cậu dám đi, ngày mai tôi lập tức phong sát đoàn đội các người, tuổi cậu còn nhỏ, nhưng mấy anh em kia của cậu thì không còn thời gian để phí phạm đâu." Một người đàn ông trung niên ưỡn cái bụng mỡ to bự đi tới, lời nói vừa uy h**p vừa dụ dỗ dọa Tạ Du run rẩy.

Diêm Thầm không ngờ rằng cái loại chuyện bẩn thỉu trong giới giải trí này lại bị mình đụng phải, cậu thanh niên trẻ đẹp ấy dựng thẳng sống lưng, mặc dù thân thể run rẩy nhưng vẫn không chịu hạ mình, nhìn cậu như vậy khiến hắn cảm giác như đang thấy Lâm Chương, liệu có phải ở bên ngoài Lâm Chương cũng bị bắt nạt như vậy?

"Đứng trước mặt tôi bắt nạt một đứa nhỏ, có vẻ không thích hợp lắm nhỉ?" Sau khi lên tiếng, Diêm Thầm chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, lúc này người đàn ông trung niên mới nhận ra hắn.

"Diêm… Diêm đạo…" Ông ta nhanh chóng lấy danh thiếp ra, nịnh nọt giới thiệu chính mình.

Diêm Thầm thản nhiên nhận danh thiếp, trịch thượng nói: "Người này tôi dẫn đi, không vấn đề gì chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!