Chương 23: Trợ giúp

Ba người cơm nước xong, Diêm Thầm đến nhà bếp rửa bát, Diêm Hi đi lên tầng với Lâm Chương, "Chị dâu, em muốn ngủ phòng này."

Lâm Chương liếc mắt nhìn, Diêm Hi chỉ chính là phòng anh đang ở hiện tại, bởi vì thời gian anh trở về ngủ rất ít, vì vậy căn phòng trông vô cùng sạch sẽ và gọn gàng như phòng ở kiểu mẫu.

Bọn họ mới vừa chuyển tới không lâu, các phòng khách khác vẫn chưa được dọn dẹp, bây giờ có thể ở chỉ có phòng ngủ chính cùng gian này, nếu như Diêm Hi ngủ ở đây, vậy cũng có nghĩa đêm nay anh sẽ phải ngủ cùng Diêm Thầm.

"Được rồi, anh đổi vỏ chăn cho em." Lâm Chương mở tủ, lấy ra bốn cái vỏ mới để đổi cho Diêm Hi, "Đồ mới cả đó, vừa mới giặt xong."

"Em thích hoa văn này." Diêm Hi tiến tới hỗ trợ.

Gỡ ruột gối ra xong, Diêm Hi vừa thay vỏ vừa thản nhiên hỏi: "Chị dâu, bây giờ anh đang chia phòng ngủ với anh em hả?"

Lâm Chương ngẩn người, sau đó bình tĩnh trả lời: "Ừ, anh của em phải dưỡng thương, anh thì bận rộn nhiều việc nên thường hay ngủ muộn, sẽ quấy rầy hắn nghỉ ngơi."

Câu trả lời này quả thực có lý, Diêm Hi như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nhếch môi nói: "Chị dâu anh cực khổ quá, mấy năm nữa em trưởng thành rồi thì sẽ có thể giúp anh san sẻ một chút."

Lâm Chương sờ đầu của cô, đáy mắt hiện lên một tia cười nhạt, "Ừm, anh rất mong đợi ngày đó."

"Hì hì." Diêm Hi lộ ra nụ cười vui vẻ.

Diêm Thầm rửa bát xong, lúc lên tầng thì phát hiện Diêm Hi thật sự ở lại, hơn nữa còn để Lâm Chương thay vỏ chăn cho nó.

"Sao em phiền phức vậy, lại còn để Lâm Chương phải trải chăn ga cho em nữa."

"Tiện tay thôi mà." Động tác của Lâm Chương rất nhuần nhuyễn, sau khi thay xong anh bèn đem đồ bẩn vào phòng giặt đồ.

Thấy Lâm Chương rời đi, Diêm Hi bày dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà kéo tay Diêm Thầm, ghé vào lỗ tai hắn nói: "Em có lòng tốt trợ giúp anh, anh lại mắng em."

"Trợ giúp cái gì?" Diêm Thầm nghi hoặc hỏi ngược lại, sao hắn lại cần Diêm Hi trợ giúp được, hắn và Lâm Chương vẫn khỏe mà.

Diêm Hi nhìn hắn đắm chìm bên trong hạnh phúc giả tạo, quả thật muốn thức tỉnh hắn, "Anh và chị dâu chia phòng ngủ mà vẫn cảm thấy không có gì? Trước đây dù chị dâu có bận đến mức nào thì hai người các anh cũng không chia phòng ngủ, hơn nữa anh không cảm thấy hai người không hề giống vợ chồng hả, từ khi em tiến vào đến bây giờ hai anh còn không có chạm nhau lấy một cái luôn đó!"

"Má nó!" Một lời thức tỉnh người trong mộng, Diêm Thầm đột nhiên ý thức được, ngoại trừ lúc Lâm Chương uống say sẽ chủ động thân cận hắn, còn lại chỉ cần Lâm Chương tỉnh táo, anh sẽ không bao giờ chủ động tới gần, thậm chí còn tránh né không cho hắn gần gũi.

Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ tình cảm của hắn và Lâm Chương chẳng hề tốt như mặt ngoài mà như sóng ngầm cuộn trào dưới mặt biển phẳng lặng.

Chỉ là người trong cuộc thì u mê, nếu không có Diêm Hi nhắc nhở, hắn căn bản không phát hiện được.

"Tiểu Hi, em thực sự là cứu tinh của anh." Diêm Thầm nắm lấy vai Diêm Hi, nhìn cô bằng vẻ mặt cảm kích.

Diêm Hi hất cằm lên, đắc ý nói: "Hừ, đó là đương nhiên, còn không mau cảm ơn vì em đã ở lại đi, anh phải nắm chắc cơ hội đêm nay đó."

"Em yên tâm, anh nhớ rồi." Diêm Thầm lấy điện thoại di động ra, không nói hai lời bèn chuyển cho Diêm Hi ít tiền tiêu vặt.

"Nghe nói thương hiệu A cho ra mắt một loạt son mới, rất đáng giá sưu tầm, em gái anh làm sao có thể thiếu được."

Hai mắt Diêm Hi toả sáng, đột nhiên cô cảm thấy anh trai mất trí nhớ xong cứ như bạn cùng lứa với mình, xem ra dù không khôi phục trí nhớ thì cũng không quá đáng lo, cô ôm tay Diêm Thầm làm nũng, "Anh, anh thật tốt."

Lâm Chương từ phòng giặt đồ trở về, Diêm Hi xoa xoa bả vai mình rồi nói: "Em mệt quá, anh, chị dâu, em đi ngủ trước đây, hai anh ngủ ngon."

Cửa phòng vừa đóng lại, Diêm Hi đột nhiên lại mở cửa thò đầu ra, nói: "Vừa nãy em thử qua rồi, dù em bật nhạc trong phòng thì bên cạnh cũng không nghe thấy gì, hiệu quả cách âm rất tốt, các anh không cần để ý đến em."

Cánh cửa lại bị đóng lại, Diêm Thầm và Lâm Chương hai mặt nhìn nhau, có ý gì?

Ba giây sau, cả hai chợt hiểu rõ ý của Diêm Hi, một người thì mặt đỏ lừ, một người thì quay mặt né tránh.

Lâm Chương trở về phòng tắm rửa, Diêm Thầm nằm ở trên giường, cũng không phải tâm viên ý mã* gì, mà là hắn đang suy nghẫm về những gì Diêm Hi nói, giữa hắn và Lâm Chương hình như thật sự có vấn đề.

*Tâm viên ý mã: nghĩa là tâm trí con người thường xáo động và dễ mất kiểm soát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!