Chương 24: (Vô Đề)

Giọng nói truyền đến từ điện thoại lạnh lùng và mang theo khí thế áp bức, cứ như thể anh ấy gọi cuộc điện thoại này đã phạm phải lỗi lầm không thể tha thứ.

Lòng Lý Kỳ thót lại. Kỳ Vũ Thu chưa từng nói mình có anh em gì, hơn nữa cậu luôn có trợ lý riêng đi theo, nên Lý Kỳ gần như không biết gì về đời tư của Kỳ Vũ Thu, thậm chí còn không biết cậu sống ở đâu.

Kỳ Vũ Thu che giấu kỹ đến vậy, chẳng lẽ là vì người đàn ông này?

Anh ấy làm việc trong giới giải trí nhiều năm, cái gì chưa từng thấy. Trong lòng tuy có chút không thoải mái, nhưng nghĩ lại thì, người mà Kỳ Vũ Thu theo lại quá keo kiệt!

Tiền bạc không có, Kỳ Vũ Thu còn đang gánh một đống nợ, tài nguyên thì chẳng thấy tẹo nào. Bị cả mạng xã hội tẩy chay cũng không thấy gã này ra tay giúp Kỳ Vũ Thu giải quyết.

Lý Kỳ bắt đầu nghi ngờ, liệu Kỳ Vũ Thu có phải bỏ tiền túi để bao gã này không.

"Nói đi." Giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn lại truyền đến từ điện thoại.

Lý Kỳ khụ một tiếng, cố tình hỏi như không biết: "Xin hỏi Vũ Thu có ở đó không? Tôi có chút chuyện cần bàn với cậu ấy."

Đầu dây bên kia im lặng một chút. Lý Kỳ nghe thấy tiếng cửa kéo, rồi người đàn ông kia nói: "Cậu ấy đang ngủ."

Nhìn xem, nhìn xem!

Đã gần mười giờ rồi, mà còn ngủ!

Lý Kỳ nghiến răng nghiến lợi. Chẳng trách tối qua anh ấy gọi điện thoại cho Kỳ Vũ Thu mãi không được, hai người này không biết đang làm gì nữa. May mà hôm nay mưa to, đoàn làm phim nghỉ làm. Nếu quay bình thường, Kỳ Vũ Thu có dậy nổi không!

Gã này không cho tài nguyên đã đành, lại còn chỉ lo cho bản thân, hoàn toàn không quan tâm có làm trễ nãi công việc của Kỳ Vũ Thu hay không.

Đồ đàn ông tồi!!

Lý Kỳ cảm thấy cây cải trắng ngốc nghếch mình nuôi đã bị con heo lòng đen dùng mõm ủi mất, tức đến mức mắt tối sầm lại. Tâm trạng tốt vừa nãy lập tức tan biến.

Anh ấy hừ lạnh một tiếng, cười giả tạo nói kiểu mỉa mai: "Ôi chao, vẫn còn ngủ à. Nói chứ đứa bé này cũng vô tâm thật, bị mắng cả ngày trên mạng mà vẫn có tâm trạng ngủ ha."

"Đúng rồi, anh chuyển lời hộ tôi, người ta ấy vẫn phải tự dựa vào bản thân, tranh thủ lúc còn trẻ mà xây dựng sự nghiệp. Dựa vào mèo dựa vào chó cũng không bằng tự mình dựa vào mình. Anh nói cậu ấy xem, không biết hôm nay có thể phải quay phim à, nửa đêm không ngủ thì làm gì? Hả? Chẳng ra gì hết!"

Lý Kỳ tức tối cúp điện thoại, nắm chặt tay đấm mạnh vào con thú nhồi bông trên sofa, thề rằng nhất định phải làm cho Kỳ Vũ Thu tỉnh ngộ. Theo một người chẳng chịu trả giá gì, vì cái gì? Vì hắn ta lạnh lùng vô tình? Vì hắn ta đẹp trai?

Bên kia, Mẫn Dục cũng cảm thấy khó hiểu. Anh không phải kẻ ngốc, tất nhiên nghe ra giọng điệu của người bên kia không đúng. Nhưng anh không quá để tâm.

Chỉ là, người đó nói, Kỳ Vũ Thu bị mắng cả ngày?

Mẫn Dục lấy điện thoại ra. Điện thoại của anh chỉ toàn phần mềm dùng cho công việc, ứng dụng tin tức duy nhất có thể xem cũng toàn tin tức về tài chính, chứng khoán.

Anh tải Weibo, lướt qua các mục. Chẳng mấy chốc anh tìm thấy thứ mình cần.

Trên bảng xếp hạng hot search, có thể thấy ngay hai ba tiêu đề liên quan đến Kỳ Vũ Thu. Mẫn Dục nhấp vào bài viết đứng đầu, bài đăng có nhiệt độ cao nhất là của một người tên Giải trí Ba Ca.

Mẫn Dục nhanh chóng lướt qua, hiểu ra. Những người này là cái gọi là tài khoản marketing, bị mua chuộc để tạo làn sóng trên mạng, bôi nhọ Kỳ Vũ Thu.

Anh mở khu vực bình luận, những lời lẽ bẩn thỉu vẫn chưa bị dìm xuống. Anh nhìn từng câu chửi rủa khó coi, sắc mặt trở nên cực kỳ lạnh lùng.

Ngoài việc chửi nhân phẩm Kỳ Vũ Thu không tốt, phần lớn mọi người còn như thể đang xả sự hung hăng của mình, những lời lẽ th* t*c và lời nguyền rủa độc địa tràn ngập khu vực bình luận.

Mẫn Dục không biết Kỳ Vũ Thu phải mang tâm lý như thế nào, mới có thể đọc hết những bình luận này, mà vẫn cười hì hì cuộn mình trên sofa đọc sách ăn bánh quy.

Cứ như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.

Có lẽ chỉ là che giấu, có lẽ là do trải qua quá nhiều, quen với việc bị mắng rồi.

Dù là lý do gì, Mẫn Dục cũng cảm thấy đau lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!