Chương 59: Hoàn chính văn

Năng lực chấp hành của người nào đó mạnh đến đáng sợ.

Hai người vừa từ thủy cung trở về, Lục Đình Vân tắm rửa thay quần áo xong liền muốn ra khỏi nhà ngay lập tức.

Tống Ải chậm hơn hắn một chút, khi từ phòng tắm bước ra, trên người vẫn quấn khăn tắm.

Cậu không quen để trần, nên là loại quấn toàn thân.

Nhưng mặc dù che kín không sót một khe hở, khi Lục Đình Vân thấy cậu, yết hầu vẫn trượt một cái

"Anh đi luôn à?" Tống Ải hỏi.

Người đàn ông "Ừm" một tiếng với giọng khàn khàn.

"... À," Tống Ải rũ mi, không nói gì thêm, quay người đi về phòng ngủ.

Tống Ải tùy tiện dùng khăn lau khô mái tóc ướt sũng, vừa cầm máy sấy lên định sấy khô, đã bị người khác giật lấy.

"Anh giúp bảo bối sấy."

Lục Đình Vân không biết từ lúc nào đã lặng lẽ theo vào, đứng sau lưng cậu, suýt chút nữa làm Tống Ải giật mình.

Nhưng có người hầu hạ đương nhiên là tốt.

Tống Ải lười từ chối.

Người đàn ông giơ máy sấy lên, ngón tay nhẹ nhàng khảy nhẹ giữa mái tóc cậu, động tác vừa ôn nhu lại vừa thuần thục.

Tống Ải cảm nhận một lúc, không nhịn được hỏi: "Lục Đình Vân, anh sẽ không ngay cả cách sấy tóc cũng học chứ?"

Sấy tóc thoải mái quá chừng...

Sảng khoái đến mức cậu thấy rã rời.

Tuy nhiên tiếng gió quá lớn, Lục Đình Vân không nghe rõ cậu nói gì, đành phải tắt máy sấy, cúi người ghé sát hỏi: "Em vừa nói gì? Anh không nghe rõ."

Hơi nóng luồn vào tai Tống Ải, ngứa đến mức cậu theo bản năng quay đầu lại, vừa vặn đối diện với đôi mắt Lục Đình Vân.

Ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

Sự bối rối trong đáy mắt hắn, vì sự quay đầu đột ngột của cậu, chớp mắt đã biến thành sóng tình.

Giữa người yêu, đôi khi chỉ cần một ánh mắt, là có thể khơi dậy "lửa".

Tống Ải còn chưa kịp phản ứng, môi đã bị hôn đến sưng đỏ.

Cậu đặt hai tay lên ngực người đàn ông, vừa tức vừa xấu hổ, chất vấn: "Anh không phải muốn ra ngoài sao?"

"Chậm một chút cũng không sao."

Đáp lại xong, Lục Đình Vân cắn cằm cậu, từ trên xuống dưới, l**m sạch những vùng da tr*n tr**.Muốn chuyển nhượng cổ phần tập đoàn, Lục Đình Vân cần phải xoay sở với các cổ đông. Hơn nữa, gần một nửa số cổ phần thực tế vẫn nằm trong tay Lục Hải Xuyên, muốn lấy lại được phần thuộc về mẹ Lục Đình Vân là vô cùng khó khăn.

May mắn là, mấy năm nay mọi công việc lớn nhỏ của tập đoàn đều do Lục Đình Vân quản lý, hơn nữa hắn có thói quen để ý chi tiết nhỏ, nên không phải hoàn toàn không có cách.

Loại trừ được những cổ đông nhỏ không liên quan đến Lục gia, hắn đã lấy lại được gần 20%. Phần còn lại cần phải bắt đầu từ những người trong Lục gia.

Trong đó, người có cơ hội thuyết phục nhất chính là cô út và bác của Lục Đình Vân.

Lục Đình Vân không muốn giấu giếm, tìm thời gian hẹn hai người về nhà, trực tiếp nói ra những chuyện trong quá khứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!