Chương 15: (Vô Đề)

Vợ hợp pháp của Lục Đình Vân còn có thể là ai?

Lời này vừa thốt ra, sắc mặt vài người đều lập tức thay đổi.

Tống Ải không ngờ hắn lại nói như vậy. Có lẽ là vì ngại ngùng, hoặc là vì bị cái véo má của Lục Đình Vân làm cho tức giận, mặt cậu bất giác đỏ bừng, từ xa nhìn y hệt một quả táo chín mọng.

Nếu có người lúc này chụp cho cậu một bức ảnh, chắc chắn cậu sẽ tự đấm cho mình hai phát.

Thật là mất mặt ch//ết đi được.

Người vừa trêu chọc Lục Đình Vân với thanh niên tuấn tú kia lúc này ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng, "À thì ra là vậy… Thế này nhé, nếu mọi người có vẻ lạ mặt, chi bằng tự giới thiệu một chút. Tôi trước nhé, tôi là Hứa Văn, là bạn học cấp ba và đại học của Đình Vân, còn các cậu…"

Vương Thụy Cảnh nhìn xung quanh, cảm thấy mình không quan trọng nhất, nên chỉ đơn giản nói tên, "Vương Thụy Cảnh."

Hứa Văn hỏi, "Cậu cũng là bạn của Đình Vân à?"

Vương Thụy Cảnh nhìn Lục Đình Vân, lắc đầu, nắm tay dùng ngón cái chỉ vào Tống Ải bên cạnh, "Tôi là bạn của cậu ấy."

Hứa Văn, "À à. Bảo sao tôi chưa gặp bao giờ."

Nói xong, anh ta nhìn về phía Tống Ải, nhưng đối phương dường như không có ý định phản ứng lại, ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên.

"…"

Xinh đẹp thì xinh đẹp thật, nhưng có vẻ hơi chảnh.

Hứa Văn thầm định ra ấn tượng ban đầu.

Trong lúc lúng túng, thanh niên tuấn tú kia lên tiếng hòa nhã.

"Chào các cậu, tôi là Lâm Tri Viễn, cũng là bạn học cấp ba và đại học của Đình Vân. Tôi mới về nước hôm qua, còn hơi chưa quen với phong tục trong nước, nếu có hành vi cử chỉ nào không phải phép, mong mọi người bỏ qua."

"Chậc." Hứa Văn cười, "Cứ khiêm tốn thế thì chán lắm. Trong số bọn tôi, trừ Đình Vân, cậu là người lịch sự nhất! Còn nhớ hồi đại học, hai cậu đứng cạnh nhau, người khác nói gì không? À, nói đây là hình mẫu của một tình yêu tri thức, biết lễ nghĩa –"

"Tống Ải."

Lời nói của Hứa Văn còn chưa dứt, đã bị Tống Ải, người vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đột ngột cắt ngang.

Hứa Văn sững người, mất một lúc mới nhận ra đó là tên của cậu.

Dù chỉ là một câu tự giới thiệu, nhưng ngữ khí của Tống Ải khi thốt ra hai chữ này, Hứa Văn nghe cứ như là "Câm miệng".

Thậm chí còn có chút đáng sợ.

Hứa Văn trong ấn tượng ban đầu lại thêm một nhãn nữa.

Nghi thức đính hôn nhanh chóng bắt đầu.

Con gái nhà họ Thẩm hôm nay mặc một chiếc váy đuôi cá, tóc búi gọn gàng phía sau, để lộ vầng trán xinh đẹp, trông vô cùng thanh lịch và tao nhã.

Bên cạnh là một ông cụ ngồi trên xe lăn, hẳn là ông Thẩm có tính cách cổ quái trong lời đồn.

Tuy nhiên, khác với vẻ hạnh phúc rạng ngời trên khuôn mặt con gái, ông Thẩm luôn cau mày.

Người dẫn chương trình đứng giữa hai nhân vật chính của bữa tiệc, cầm micro thúc đẩy quy trình.

Hứa Văn từ xa nhìn cảnh tượng này, chợt nhớ ra hình như anh ta chưa từng tham gia hôn lễ của Lục Đình Vân.

"Đình Vân, hai người có tổ chức hôn lễ không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!