Núi phía xa còn chưa nuốt chửng lấy hoàng hôn, vầng trăng lạnh như sương đã treo trên đầu cành. Chiều hôm sắp buông xuống, mây đen phủ lấy chút ráng đỏ hệt như từng đốm mực nằm rải rác, dần dần thấm ướt giấy Tuyên Thành.
Ánh đỏ máu của tà dương phủ đầy trời, nhuộm đỏ bức tường loang lổ dưới mái hiên, cũng nhuộm luôn sườn mặt đẹp đẽ của thiếu nữ bên bức tường.
Ninh Ninh đứng một mình trước căn nhà thấp bé.
Nàng do dự hồi lâu rồi hỏi bằng một giọng cực nhỏ: "Ta… bước vào nhé?
"Không ai đáp lại. Bao gồm cả hệ thống tuyên bố nhiệm vụ xong là giả chết trong đầu nàng. Được đấy! Ninh Ninh túm gọn vạt áo trong cơn gió đêm lạnh run. Sau đó nàng vươn tay ra, lòng bàn tay ấn nhẹ vào cánh cửa màu nâu khép hờ. Nguyên nhân nàng đi tới ngày hôm nay hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn. Dù sao, vụ xuyên vào tiểu thuyết từng đọc thì chẳng bao giờ có thể nói là"trong dự kiến
"được. Cuốn tiểu thuyết nọ có tên là"Kiếm Phá Thương Khung
". Chỉ bốn chữ Hán đơn giản đã khiến người ta cảm nhận được khí chất sảng văn(*) đơn thuần bình dị. Sảng tới mức phách lối, sảng tới không buồn che giấu. *Sảng văn: Thể loại truyện khá phổ biến hiện nay, hướng về cuộc đời nhân vật chính với diễn biến suôn sẻ và thăng cấp nhanh chóng. Hơn nữa lối viết và cốt truyện của nó hoàn toàn ăn rơ với tựa đề này. Phải đặt phụ đề cho quyển sách này thì nó giống hệt các"hồi
", cơ bản có bốn cách viết: Đầu tiên,"Kiếm tiên chuyển sinh có thể mơ thấy kiếm bản mệnh của mình được không?"
Nhân vật nam chính Bùi Tịch là chuyển thế của đại năng thượng cổ kiếm đạo, tiên kiếm nhập thể, tiềm năng phi phàm.
Mặc dù không còn ký ức của Kiếm Tôn nhưng hắn vẫn dựa vào bàn tay vàng(*) siêu bự này để bật gian lận hết cả đường, cuối cùng trở thành Kiếm tu mạnh nhất đương thời, thoát xác thành tiên.
(*) Bàn tay vàng:
Đây là yếu tố/ công cụ đặc biệt được tác giả cung cấp cho nhân vật chính giúp họ nâng cao khả năng của mình và có ưu thế vượt trội hơn nhân vật bình thường khác.
Thứ hai, "Ngàn năm cô độc
". Nhưng mọi người đều biết, để tiện cho việc vả mặt và phản công, nhân vật chính của truyện sảng văn thường siêu khốn khổ ở giai đoạn đầu tiên. Gì mà xuất thân nghèo khổ, gì mà mất hết tu vi, rồi thì trở thành thế thân, quyển sách này bao thầu hết. Bùi Tịch là con trai của một Ma tu và một người phụ nữ phàm trần. Gã cha kia - kẻ được ví như máy gieo hạt của nhân gian - sau một đêm xuân thì biến mất tăm mất tích không còn bóng dáng, mãi tới tận kết truyện cũng chưa từng xuất hiện. Sau khi sinh ra thứ được gọi là"tiện chủng
", làm sao mẹ đẻ Bùi Tịch thích đứa trẻ đã huỷ hoại danh tiếng của mình được? Bà ta coi hắn như vật thay thế của Ma tu, thường xuyên trách phạt và ngược đãi đủ kiểu. Tuổi thơ dị dạng này trực tiếp biến nam chính thành kẻ lầm lì, lạnh nhạt. Tính cách thì độc ác, nham hiểm, liều lĩnh. Dù sau này hắn có rời khỏi mẹ để gia nhập kiếm phái thì trước sau gì vẫn loanh quanh một mình, không hề có bạn bè. Thứ ba,"Các thành viên hậu cung muốn tỏ tình với ta: Trận chiến cân não của thiên tài để không yêu
". Bùi Tịch là một con sói cô độc, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc 99% nhân vật nữ trong sách đều có thiện cảm với hắn. Nghe đâu nam chính sở hữu ngoại hình tuấn tú phi phàm, bất kể đại sư tỷ lạnh lùng xuất trần của kiếm tông hay yêu nữ Ma đạo đáng yêu quyến rũ, ai nấy thấy mặt hắn cũng"gương mặt chợt đỏ lên, nhịp tim đập mạnh hơn
". Nguyên do bởi hắn là một cái bếp tự kèm theo độ nóng hay bởi đám nhân vật nữ kia đều mắc bệnh tim với cấp độ khác nhau thì Ninh Ninh chịu. Thứ duy nhất nàng có thể chắc chắn là: Bùi Tịch tự tay bóp nát tất cả đám tơ hồng của hắn, đến kết cục thì gạt sạch trần duyên phi thăng một mình. Cái đó gọi là, ta cực kỳ cao quý, các ngươi không xứng với ta. Vênh váo thôi rồi. Thứ tư,"sự hi sinh của công cụ hình người X".
Đây là một chủ đề vô cùng bi thương và nặng nề.
Ninh Ninh chỉ muốn lau sạch những giọt nước mắt trong lòng. Nói tới nói lui cuối cùng cũng tới quê hương hạnh phúc của nàng rồi.
Dựa theo kịch bản sảng văn, bao giờ cũng có nhân vật qua đường
- công cụ hình người
- tung tăng nhảy nhót. Có người thì trao cơ duyên binh khí cho nam chính, có người chỉ điểm giúp hắn nâng cao kiếm pháp, còn Ninh Ninh thuộc loại nhân vật thứ ba.
Nữ phụ độc ác lúc nào cũng tác oai tác quái.
Nguyên chủ cũng tên Ninh Ninh, là đệ tử thân truyền của Trưởng lão Thiên Tiện Tử trong môn phái. Vì nàng ấy sinh ra trong một gia đình giàu có, từ nhỏ tới lớn đều được nuông chiều, lâu dần đâm ra sinh tính xấu tự cho mình là trung tâm.
Giờ đây hoàng triều thịnh thế, hàng trăm trường phái như Võ thuật, Đạo gia, Nho gia, thuật Tu tiên đều tranh giành ảnh hưởng. Ninh Ninh gia nhập Huyền Hư Phái, môn phái lớn đứng đầu trong Kiếm đạo.
Nàng ấy thiên tư trác tuyệt, trong đại hội chiêu mộ đệ tử được Thiên Tiện Tử liếc mắt một cái đã ưng, nhận làm đệ tử thân truyền. Vị sư tôn này tu vi cao thâm nhưng luôn độc lai độc vãng, tính cả Ninh Ninh cũng chỉ có bốn đệ tử thân truyền.
Cả đường nguyên chủ đều thuận buồm xuôi gió, được toàn sư môn yêu chiều, chẳng ngờ hôm nay bỗng xảy ra biến cố.
Hàng năm tới ngày Kinh Xuân, Huyền Hư Phái đều cử hành một cuộc thi đấu cho các đệ tử so tài với nhau. Tính tình nguyên chủ kiêu ngạo, hoàn toàn không để người ta vào mắt, không ngờ vừa lúc bị phân làm đối thủ của Bùi Tịch.
Huyết mạch Bùi Tịch không thuần khiết, hơn phân nửa kiếm ý đều bị ma khí đè ép, vậy nên trong cuộc kiểm tra vào núi năm đó mới có thành tích tầm thường, được phân làm đệ tử ngoại môn.
Nhưng dù sao nhân vật chính vẫn là nhân vật chính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!