Chương 73: Phiên ngoại 1

Hơi thở của tình yêu lan tràn trên một hòn đảo tư nhân nhỏ ở Bắc Âu, mùi hương của hoa Erica thuộc họ đỗ quyên mang theo gió xuân phân tán khắp nơi, đàn hải âu thì lặng yên đậu trên các tòa nhà.

Mặt trời sắp mọc lên chào đón ngày mới.

Hạ Trĩ lười biếng nằm trên chiếc giường mềm mại, một đoạn cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn lộ ra ngoài chăn, đặt trên chiếc đồng hồ báo thức đang reo không ngừng, sau khi căn phòng trở nên yên tĩnh mới thỏa mãn cười.

Cậu khẽ nâng chân dài lên, dùng sức ôm lấy người bên cạnh.

Thẩm Thời Kiêu ôm cậu trong ngực, trong giọng nói mang theo sự lười biếng của buổi sáng, "Tỉnh chưa em?"

Đôi mày xinh xắn của Hạ Trĩ nhíu lại, im lặng lắc đầu.

Tối hôm qua, hai người giày vò đến tận sáng sớm, thậm chí cuối cùng ánh mắt cũng tan rã, ngay cả chính mình rửa tắm thế nào cũng không nhớ rõ.

Gần đây, Thẩm Thời Kiêu phát hiện làn da của Hạ Trĩ hơi mỏng manh, mấy cái dấu trên người phải mất tận mấy ngày mới biến mất, một đêm trôi qua, bộ phận khó nói nào đó quả thực không nhìn nổi nữa, không biết còn tưởng Thẩm Thời Kiêu bạo lực gia đình.

Thẩm Thời Kiêu không hề dùng nhiều sức, nhưng thật sự hết cách với cái thể chất này của Hạ Trĩ.

Bây giờ mặc dù đã là mùa xuân, nhưng mấy vết nứt da trên tay cậu còn chưa khỏi hẳn, để lại vết sẹo màu nâu nhạt.

Thẩm Thời Kiêu nhẹ nhàng hôn mấy cái lên ngón tay của cậu, tay phải nghịch tóc của cậu, thấp giọng hỏi: "Đau không em? Anh đi lấy ít thuốc mỡ bôi nhé?"

Hạ Trĩ còn buồn ngủ, lắc đầu: "Không đau. "

Ánh mắt rơi xuống dấu hôn bên trên xương quai xanh, Thẩm Thời Kiêu trêu chọc: "Sao dạo này giống hệt búp bê sứ thế này? Làn da mỏng manh đụng cái là đỏ rồi này."

Hạ Trĩ mơ hồ nói: "Cái này không tốt ư?"

Thẩm Thời Kiêu: "Hả? Tốt chỗ nào?"

Hạ Trĩ: "Lỡ ngày nào đó em ngoại tình cắm cho anh cái sừng, anh kiểm tra người em là biết ngay. "

Thẩm Thời Kiêu búng trán cậu, "Đầu của em ngày nào cũng nghĩ gì đâu đâu ấy?"

Hạ Trĩ dùng tóc cạ cái cằm của hắn, "Muốn ăn. Em đói, Kiêu Kiêu ơi. "

"Đi ăn cơm thôi, anh trai em với mọi người tới hết rồi. "

Hòn đảo này là tài sản của Thẩm Thời Kiêu, tên là "Glacier Melting", coi như là đảo nhỏ để phục vụ cho lễ cưới của hai người.

Tối hôm qua, các khách mời đã được chuyển đến khách sạn trên đảo, ngày mai là ngày tổ chức lễ cưới của họ.

Nơi hai người ở là một tòa lâu đài độc lập trên đảo, phòng ăn ở lầu dưới là chuẩn bị xong bữa sáng, Mạnh Tử Trì, bà Mạnh, mẹ Thẩm và mọi người đã đến từ tối hôm qua.

Hai người xuống muộn, lúc xuống lầu thì bà Mạnh và mẹ Thẩm đã cơm nước xong xuôi chuẩn bị đi tản bộ.

Thẩm Đường đang lột hoa quả, sau khi trông thấy Hạ Trĩ đi xuống, ngước mắt cười: "Anh họ, anh dâu. "

Hạ Trĩ híp mắt, ngáp không ngớt.

Bữa sáng có bánh bao trứng mà Hạ Trĩ thích ăn, cậu mơ màng kéo ghế ra, vươn tay lấy bánh bao.

Mạnh Tử Trì ngăn lại: "Rửa tay chưa đó?"

Hạ Trĩ hậm hực nói: "Không có..."

Mạnh Tử Trì: "Rửa tay đi, dễ mắc bệnh lắm. "

Thẩm Thời Kiêu lấy ra một chiếc khăn lông ấm, cầm tay cậu xoa xoa, cười nhẹ: "Thói xấu nhỏ càng ngày càng nhiều. "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!