Tuy giọng của Hạ Trĩ không lớn, nhưng ở khoảng cách ngắn vẫn nghe rất rõ ràng.
Mọi người ở trên bàn sửng sốt trong chốc lát, Bạch Việt là người đầu tiên hỏi: "Thời Kiêu, vậy là mày đã gạo nấu thành cơm...?"
Bỗng nghe thấy âm thanh từ phía sau, Hạ Trĩ đột nhiên quay đầu lại.
Người phục vụ cách cậu không xa rụt rè kéo cửa, đi cũng không được, không đi cũng không được.
Cậu định đi bưng thức ăn, nhưng không biết vì sao mà ngoài cửa bỗng nhiên xuất hiện một người đang nói những điều không thể hiểu được.
Ánh mắt đầy vẻ dò hỏi của nhân viên phục vụ lặng lẽ dừng trên bụng Hạ Trĩ.
Ánh mắt bao phủ bởi sự ngổn ngang, Hạ Trĩ nắm chặt gối ôm trên tay.
Cậu theo bản năng muốn giấu chứng cứ còn xót lại.
Nhưng cậu lại ngồi trên vali nên căn bản không kịp giấu, trước mắt chỉ có thể giấu sau lưng.
Thẩm Thời Kiêu ngồi ở vị trí đối diện cửa.
Tuy hắn hơi hoang mang, nhưng vẫn cười rồi đứng dậy đi về phía Hạ Trĩ.
Sắc mặt Hạ Trĩ hết xanh lại trắng.
Hành động vừa rồi của cậu bị người khác thấy?
Không cần cản cậu, để cậu chết!
Cậu không tự chủ được mà vùi đầu, cổ như bị thiêu cháy.
Còn chưa PK với bạch nguyệt quang, cậu đã thua huhu.
Mất mặt quá.
"Sao em tới mà không nói tiếng nào vậy?" Thẩm Thời Kiêu cũng không hỏi cậu vừa rồi đang làm gì, mà tự nhiên dắt tay cậu, nhẹ nhàng kéo về phía trước, "Chúng ta vào thôi, để anh giới thiệu em với mọi người."
Lúc này Hạ Trĩ rất buồn bực, cậu muốn tìm một cái lỗ để chui vào, từ nay về sau không bao giờ trồi lên nữa.
Cậu giống như một người vợ nhỏ gật gật đầu.
Lông mi dài run rẩy, cậu cụp mắt, nhẹ nhàng dựa vào cánh tay của Thẩm Thời Kiêu.
Thẩm Thời Kiêu quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Không thoải mái à?"
Hạ Trĩ vừa định lắc đầu, bụng lại phát ra tiếng kêu ùng ục.
Âm thanh còn rất lớn.
Trong phút chốc, mọi ánh mắt trong phòng tụ lại đây lần nữa.
Hạ Trĩ nghẹn ngào không nói nên lời, cậu chẳng thiết sống nữa huhu.
Còn gặp bạch nguyệt quang cái gì nữa, dứt khoát tạm biệt luôn đi.
Bên cạnh phát ra một tiếng cười khẽ, giọng của Thẩm Thời Kiêu rất dịu dàng: "Đói bụng hả?"
Hạ Trĩ ngượng ngùng nói: "Dạ."
"Vậy chúng ta lập tức vào ăn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!