Bất ngờ là buổi yến tiệc lại im lặng đến đáng sợ, mọi người đều nhìn về phía bọn họ, tất cả cùng nhau chờ đợi nụ hôn kia.
Anh hỏi như vậy, rồi nói xem người ta trả lời kiểu gì?
Từ chối anh hả? Vậy người ta còn có thể sống trong nhà họ Thẩm được sao?
Hạ Trĩ mím môi, nội tâm sôi trào mãnh liệt.
"Ừm..." Âm thanh nhỏ bé nhưng rõ ràng rót vào tai Thẩm Thời Kiêu, Hạ Trĩ thuận theo, rũ mắt nói: "Có thể lợi dụng góc độ để hôn giả (1) không?"
(1): tá vị () là kỹ thuật lợi dụng góc quay để tạo nên hình ảnh mà mình mong muốn.
VD diễn cảnh hôn mà không muốn hôn thật thì thường nhờ vào diễn xuất cũng như góc quay.
Làm cho dù không chạm môi nhưng nhìn vẫn giống như hôn thật á.
Tiếng "ừ" chìm trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Thẩm Thời Kiêu ôm hai má của cậu, khi cậu ngước đôi mắt đen láy sáng ngời kia lên, hơi thở nóng rực đã gần trong gang tấc.
Hạ Trĩ căng thẳng cả người, lùi về phía sau theo bản năng.
Eo bất đắc dĩ bị Thẩm Thời Kiêu ôm chặt, hàng mi run run làm lộ vẻ ngây ngô rồi nhắm mắt lại.
Thẩm Thời Kiêu hơi cúi đầu, hôn lên ngón cái đang đặt trên khóe môi của Hạ Trĩ.
Mặc dù không hôn (2) nhưng đối diện với hơi thở nóng rực, Hạ Trĩ vẫn không thể nào lơ là, hô hấp không nhịn được trở nên dồn dập.
(2) QT là da thịt kề cận.
Là thành ngữ nói về sự tiếp xúc của da và thường được dùng để chỉ những hành vi tình dục giữa hai người, bao gồm sờ, ôm, hôn và phịch.
Cậu có thể cảm nhận được sự chấn động của lồng ngực, tiếng tim đập sắp không giấu được nữa rồi.
Ui, cậu mất nụ hôn đầu rồi hic hic hic.
Năm giây vậy mà lại dài như một thế kỉ, mùi mộc hương đặc biệt trên người của Thẩm Thời Kiêu hoàn toàn bao vây cậu, làm cậu ngất ngây.
Cuối cùng cũng kết thúc, Thẩm Thời Kiêu khẽ rũ mắt, bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng hướng lên trên, dọc theo cổ của cậu, dừng lại xoa xoa mái tóc mềm mại.
"Con và Trĩ Trĩ chân thành cảm ơn mọi người đã chúc phúc." Giấu đi sự ấm áp trong đôi mắt, Thẩm Thời Kiêu khôi phục vẻ mặt lạnh lùng xa cách.
Họ hàng cầm ly rượu đứng lên, cùng uống với hai người.
Cầm lấy ly rượu, Hạ Trĩ nhẹ nhàng dựa vào phía sau, hơi nghiêng người trốn sau lưng Thẩm Thời Kiêu.
Ly rượu sáng bóng phản chiếu đôi má chín đỏ của cậu.
Vô dụng ghê huhu, có hôn thật đâu.
Mẹ Thẩm vui mừng nhìn Hạ Trĩ, đôi mắt lóe lên sự yên tâm và cảm động không thể nói thành lời, "Thời Kiêu, Trĩ Trĩ xấu hổ rồi, mau ôm thằng bé một cái đi."
Thẩm Thời Kiêu nghe vậy thì nắm lấy tay phải của Hạ Trĩ, nhẹ nhàng kéo về phía mình.
Cánh tay thuận thế ôm lấy bờ vai của cậu, vỗ về trấn an.
Mặt của Hạ Trĩ đỏ lên, hai chân nhũn ra.
Hic! Thật vô dụng!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!