Chương 12: (Vô Đề)

À, chuyện này...

Vành tai của Hạ Trĩ ửng đỏ, "Phương pháp này thật sự có hiệu quả ư? Tại sao tên của hai nhân vật chính trong sách lại là chúng ta?"

Làm người ta lúng túng nhất chính là! Sách này chắc chắn không phải là ấn phẩm văn học nào đâu? Sẽ rất xấu hổ khi đọc á?

Thẩm Thời Kiêu nghiêm túc đáp: "Bác sĩ nói, nhân vật trong sách tốt nhất là người quen trong cuộc sống của tôi, bạn đời là sự lựa chọn tối ưu."

Hạ Trĩ yên lặng lật xem vài quyển sách ở trên bàn, nhìn trang bìa mà hai má đỏ lên từng chút: 《Vợ yêu bé nhỏ của bá đạo tổng tài》, 《Sư tôn đáng yêu của đồ nhi cố chấp 》, 《Ái phi độc nhất vô nhị của Hoàng đế tàn nhẫn 》...

Chủ đề cũng đa dạng quá nhỉ?

Vị tác giả (1) nào có tài vậy?

(1) QT là tác giả thái thái, từ này độc giả hay dùng để gọi tác giả.

Theo mình biết thì từ này như cách gọi lịch sự với nữ giới hoặc để gọi vợ.

Còn tại sao để gọi tác giả thì tui hong biết huhu

Thẩm Thời Kiêu nhìn ra sự do dự của cậu, cụp mắt xuống thì thầm: "Em đã xem kỹ bản thỏa thuận chưa?"

Hạ Trĩ có dự cảm không lành: "...! Đã xem rất kỹ."

Thẩm Thời Kiêu nhìn cậu: "Trong đó có một thỏa thuận là em có nghĩa vụ giúp tôi điều trị chứng ngủ rũ, có nhớ không?"

Hạ Trĩ cuộn tròn ngón tay lại: "Nhớ..."

Thẩm Thời Kiêu lấy ra một tấm chi phiếu từ trong ngăn kéo bàn làm việc.

Sau khi phóng khoáng viết vài con số thì giao cho cậu, "Đọc một quyển sách một triệu, thanh toán lập tức, thành giao?"

Hạ Trĩ chậm rãi nhìn tấm chi phiếu.

Nhìn lại máu và nước mắt, ôm nó vào ngực, đáy lòng cậu đang rỉ máu!

Huhuhu, cậu không còn trong sạch nữa rồi!

Bàn bạc xong việc này, Thẩm Thời Kiêu vô cùng nhẹ nhõm.

Hắn nói với Hạ Trĩ: "Hôm nay tôi có thời gian rảnh, không bằng đi đăng kí kết hôn đi?" Lúc nói chuyện, giọng nói của hắn vô cùng trầm, ánh mắt từ đầu đến cuối đều chú ý đến biểu cảm của Hạ Trĩ, mang theo một nỗi bất an hiếm thấy.

Hạ Trĩ đang cầm tờ chi phiếu đột nhiên ngẩng đầu.

Đúng ha, hai người bọn họ hiện tại là kiểu "lái xe không giấy phép".

Dù sao cũng có thời gian chụp ảnh và ký tên, cậu gật gật đầu: "Được."

Thẩm Thời Kiêu khẽ thở phào nhẹ nhõm, đi cùng cậu đến Cục dân chính.

Quy trình, thủ tục được giải quyết rất nhanh.

Lúc kí tên của mình, Hạ Trĩ mới phát hiện lòng bàn tay của cậu đổ rất nhiều mồ hôi.

Ở cửa Cục dân chính, tâm trạng Thẩm Thời Kiêu tốt một cách bất ngờ.

"Để tôi giữ giấy kết hôn của chúng ta."

"Được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!