Chương 37: (Vô Đề)

Sau khi chia tay với Lý Dung Dung, Tiết Thiếu Đức càng nghĩ càng thấy không cam lòng. Tại sao nàng lại đính hôn rồi? Tại sao lại là với Từ Trạch?

Trong lòng hắn dấy lên những ý nghĩ đen tối, hận không thể ngay lập tức tìm ra lỗi lầm của Từ Trạch để vạch trần, rồi nhân cơ hội mà báo thù.

Nhưng Từ Trạch là kẻ cực kỳ giảo hoạt, trước nay hắn chưa từng bắt được thóp, lúc này càng không biết phải làm sao.

Hắn cho người đi dò hỏi, thì biết được Từ gia đã định hôn lễ vào tháng sau. Sao mà nhanh đến vậy? Nhưng cho dù không nhanh, hắn có thể làm được gì? Hắn thật sự muốn làm gì?

Càng nghĩ càng bực bội, hắn bèn gọi đám bạn bè ăn chơi ra uống rượu giải sầu.

Một người hỏi:

"Tiết đại thiếu gia sao vậy, sao trông như có tâm sự thế?"

Người khác đoán:

"Chắc là bị mỹ nhân nào làm tổn thương rồi."

Kẻ thứ ba cười ha hả:

"Thất tình, uống rượu, rồi tìm gái chứ gì!"

Tiết Thiếu Đức trừng mắt:

"Tìm ngươi thì có!"

Đám người cười ầm lên. Tuy họ thường xuyên ăn chơi, cũng hay vào thanh lâu ngắm hoa tửu mỹ nhân, nhưng chuyện mua vui trắng trợn thì chưa bao giờ làm – không phải vì gì khác, mà là khinh thường!

Có kẻ nhanh nhảu nói:

"Nghe nói ở Túy Hương Lâu mới có một kỹ nữ tên Thái Điệp cực xinh, ta mời nàng đến bồi rượu cho ngươi!"

Nói rồi hắn chạy đi, chẳng mấy chốc đã đưa Thái Điệp cô nương tới.

Quả là mỹ nhân, nhưng lẳng lơ diêm dúa quá mức. Tiết Thiếu Đức nhìn thấy đã thấy chướng mắt, lập tức vứt cho nàng một túi bạc rồi đuổi đi, tiếp tục uống rượu.

Thái Điệp kinh ngạc, không ngờ mình lại bị chê. Nhưng có bạc trong tay thì nàng cũng biết điều rút lui. Vừa bước ra đã bị mama kéo lại, chỉ vào một gian phòng trên lầu:

"Có quý nhân căn dặn, đêm nay ngươi phải để Từ đại nhân kia lên giường. Ngày mai ắt sẽ có chỗ tốt cho ngươi."

Thái Điệp gật đầu hiểu ý, ôm đàn cầm đi vào, lấy cớ gảy đàn mua vui. Đám văn nhân trong đó vốn sĩ diện, ngoài mặt thanh cao, nhưng muốn gài bẫy thì cũng cần chút thủ đoạn.

Dưới lầu, Tiết Thiếu Đức đã ngà ngà say. Thấy vài đồng liêu trong Hộ bộ từ trên xuống, hắn chặn lại, châm chọc:

"Ngày thường làm ra vẻ đoan chính, giờ chẳng phải cũng mò đến đây uống hoa tửu sao?"

Mấy người ấy biết hắn và Từ Trạch bất hòa, bèn cố ý nói:

"Từ đại nhân cũng ở trên kia, đang nghe Thái Điệp cô nương gảy đàn đó!"

Tiết Thiếu Đức cho bọn họ đi, rồi ngẩng đầu say khướt mắng lên lầu:

"Nam nữ độc thân ở chung, ra thể thống gì! Ngươi còn là vị hôn phu của người ta, không sợ bị người ta đập vỡ đầu ch. ó à?!"

Đám bạn bè kéo hắn:

"Không còn sớm, về thôi!"

"Không về! Ta phải chờ Từ Trạch xuống, rồi đ.á.n. h vỡ đầu ch. ó của hắn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!