Chương 9: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

009. Thích hay ghét. Tác giả: Không ÔEdit: SâmBành Tuấn ngẩng đầu, trên khuôn mặt ngầu lòi giờ đây tràn ngập sự giận dữ, hệt như bom anh đào* vừa được trồng và được kích hoạt phát nổ.

*Một loại cây giết trong series game Plants vs. Zombies ai từng chơi sẽ biết cái con cherry bomb í.

Thẩm Lục Dương nhìn cậu nhóc, híp mắt lại, như người cha già đang nhìn đứa con ngỗ nghịch của mình: "Hửm?"

Câu chửi thề Bành Tuấn suýt buột miệng thốt ra đều nghẹn lại trong cổ họng, bản năng sợ hãi và sự bất mãn với Thẩm Lục Dương khiến cậu ta vô cùng xung đột.

Cậu ta nhịn nhục đứng lên, cau mày trả lời: "Không biết."

"Bạn nói rất đúng." Thẩm Lục Dương không biết nội tâm phong phú hoạt bát của cậu ta, xua tay thản nhiên bảo: "Ngồi đi."

Bành Tuấn: "…"

Nhìn kim chỉ trên đồng hồ, còn một phút nữa là tan học.

Thẩm Lục Dương giảng xong đề cuối cùng, giao bài tập về nhà rồi điểm danh vài người: "Hướng Lỗi, Đinh Nhất Phàm, Lê Thân Vũ, Bành Tuấn. Trưa nay bốn em đến văn phòng tôi."

Cậu vừa nói vừa nhìn hàng sau, nhận ra ba người đều đồng thời nhìn Lê Thân Vũ mắt kính.

Thẩm Lục Dương hiểu rõ.

Trùm cá biệt.

Sau giờ học, Thẩm Lục Dương tìm chủ nhiệm lớp Tông Úy Tình để hỏi thông tin liên lạc của cả lớp, Tông Úy Tình gửi cho cậu rồi thuận miệng hỏi: "Thầy Thẩm, lớp chúng ta có ai nghịch ngợm gây sự ảnh hưởng việc học à?"

"Không có." Thẩm Lục Dương nhận tin nhắn, phủ nhận: "Lớp chúng ta khá tốt, thậm chí còn có mấy đứa chủ động muốn hỏi bài tôi, ngay trưa nay thôi."

Giáo viên bộ môn nào cũng có thông tin liên lạc của phụ huynh, Thẩm Lục Dương mới tới, trước đó không hỏi cô nên Tông Úy Tình cũng không nghĩ nhiều.

Cô cười: "Lớp ta bạn nào chăm chỉ thế?"

"Hướng Lỗi, Đinh Nhất Phàm, Lê Thân Vũ, Bành Tuấn." Thẩm Lục Dương thuộc như lòng bàn tay.

"… Không hổ là giáo viên trẻ tuổi, rất có sức hấp dẫn." Tông Úy Tình cảm khái.

Khi tiết thứ tư sắp kết thúc, Thẩm Lục Dương suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy nếu mình thuộc nhóm cá biệt kia, khẳng định sẽ dùng chiêu "thích làm gì thì làm tôi cứ không đi" để giải quyết vấn đề.

Thế nên cậu vô cùng hiểu lòng người mà đi đến trước cửa lớp 11-21.

Đợi người.

Hành lang không yên ắng lắm.

Lớp 21 ở ngoài cùng bên trái tầng 4, còn văn phòng ở ngoài cùng bên phải.

Dọc đường đi có thể nghe được các kiểu giảng bài —— kiểu sôi máu gào rống, kiểu mình nói mình nghe, kiểu tận tình khuyên bảo cùng với… kiểu chỉ cần dựa vào khuôn mặt là có thể khiến học sinh tập trung chú ý…

[ Dương Dương, không thể không nói, nếu cậu khen ngợi người ta một cách chân thành, thì đến tôi cũng không chịu nổi. ]

Thẩm Lục Dương khiêm tốn: Quá khen, tôi thuộc tuýp người peace and love.

Hiện giờ, Thẩm Lục Dương đang đứng trước cửa lớp "kiểu chỉ cần dựa vào khuôn mặt là có thể khiến học sinh tập trung chú ý" – thầy Tạ, lén lút ngồi xổm, à không, đợi người.

Cậu vô cùng tò mò, bộ dáng thầy Tạ dạy học là như thế nào.

Ỷ vào chiều cao và đôi chân dài của mình, Thẩm Lục Dương đi đến cửa sổ giữa lớp, nghiêng đầu nhìn vào bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!