006. Chiếm lợi. Tác giả: Không ÔEdit: SâmThẩm Lục Dương: Móa nó! Không phải cậu định nói ——
[ Đúng, chính là cậu, đừng nhìn nữa Dương Dương à! Tự tin lên nào! ]
Thẩm Lục Dương quay đầu, bắt gặp cặp đồng tử đỏ tươi của Tạ Nguy Hàm.
Màu đỏ, tượng trưng cho sự xao động bất an, giờ đây bị cô lập trong con ngươi nho nhỏ, như rượu vang đỏ đong đưa, yên lặng trăm năm cuối cùng cũng nhìn thấy ánh mặt trời.
"Thầy Thẩm, có lẽ để tôi ở lại đây không phải một quyết định sáng suốt." Tạ Nguy Hàm khéo léo nhắc nhở cậu, anh có ảnh hưởng quá lớn đối với hai Alpha bình thường, hẳn là nên rời đi.
Hơi thở của Thẩm Lục Dương nóng rực, nắm chặt tay anh, khàn giọng hồi tưởng: "Hình như phòng học đầu cầu thang không khóa."
Nhốt Alpha cấp S trong một không gian kín khác có thể tạm thời hạn chế sự lan truyền của pheromone.
Tạ Nguy Hàm cầm tay cậu, đỡ cậu ngồi xuống ghế, trên cổ tay phải của anh có đường vân đỏ uốn lượn: "Được."
Thẩm Lục Dương nào dám để anh một mình đi tới đó.
Alpha cấp S không kiểm soát được pheromone, cho dù có đến bệnh viện, bác sĩ cũng chỉ có thể tìm bạn đời hoặc người tình nguyện hỗ trợ, không có thuốc ức chế có hiệu quả tuyệt đối.
Cậu bắt lấy tay Tạ Nguy Hàm, nhíu mi: "Tôi không yên tâm, tôi đi trông anh."
Tạ Nguy Hàm cảm thấy khá mới lạ khi nghe những lời nói ấy, con ngươi anh hơi nheo lại, nhưng vẫn không nhịn được mà quay đầu khẽ cười ra tiếng.
Một hồi sau, anh nhìn Thẩm Lục Dương, kiên nhẫn hỏi: "Cậu chắc chứ?"
Thẩm Lục Dương gật đầu.
Cậu chắc chắn và rõ ràng.
Không phải chỉ là cắn cổ sao, cũng không phải XXOO, cậu – một thằng đàn ông trong xã hội hiện đại không hề câu nệ mấy chuyện kiểu này, cắn một miếng cũng chẳng làm mất miếng thịt nào.
Đến cửa, Thẩm Lục Dương mới phát hiện đây là một gian phòng chứa đồ nhỏ. Không biết có giáo viên nào quên chìa khóa cắm trên cửa làm cậu được lợi.
Tìm bừa một cái bàn sạch sẽ ngồi lên, Thẩm Lục Dương bị pheromone k*ch th*ch đến há mồm thở hồng hộc.
Cửa "lạch cạch" một tiếng, đóng chặt.
Đầu cậu như vỡ ra.
Một vấn đề lóe lên trong bộ não đình trệ của cậu: Phải làm thế nào Tạ Nguy Hàm mới cắn cậu?
Nếu nói thẳng ra chắc chắn sẽ lộ việc cậu biết hắn thích giới tính A, không nói thẳng thì phải làm sao ——
Âm thanh của hệ thống mạnh mẽ vang lên:
[ Dương Dương! Quyến rũ anh ta! ]
Thẩm Lục Dương: ?
Thẩm Lục Dương: WTF??????
Thẩm Lục Dương cực kỳ khiếp đảm mà phát hiện, hình như thật sự chỉ còn mỗi cách này.
Lần này cậu thật sự cuống cuồng, quyến rũ là cái gì? Quyến rũ có các bước nào? Một thằng đàn ông lực lưỡng như cậu có cái gì đẹp để mà quyến rũ người ta hả?
[ Cậu tưởng tượng đi, thầy Tạ làm gì sẽ khiến cậu chảy dãi? ]
Thẩm Lục Dương: Anh ấy đứng đó không che mặt là tôi chảy dãi rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!