Chương 48: (Vô Đề)

048. Tác giả: Không ÔThẩm Lục Dương cảm thấy chuyện muốn đi cùng nhau cũng không phải là khó mở lời đến thế, nhưng bây giờ cậu rất nóng. Đây không phải cái nóng muốn kề cận, mà là vì ngại ngùng.

Cậu không rõ lắm tại sao mình lại thế này, nhưng phản ứng của cơ thể thì không lừa được người. Cậu đã ngượng ngùng vì câu nói đó.

Tạ Nguy Hàm nhận được câu trả lời đúng như dự đoán, nhưng anh không hề tỏ ra bình thản như thể đã biết trước. Ngược lại, khóe môi anh cong lên, để lộ vẻ vui sướng rõ rệt: "Vậy thì cùng đi."

Thẩm Lục Dương bất giác cười ngây ngô theo. Cậu quẳng sự ngại ngùng ra sau đầu, sán lại bên cạnh anh nói: "Tôi có cần chuẩn bị gì không? Vừa nãy mải nhìn phó chủ nhiệm Lý sửa tên, cái gì cũng chưa kịp hỏi."

Tạ Nguy Hàm đẩy cửa văn phòng, mỉm cười, khẽ nói: "Tra trước những nơi muốn đi chơi đi."

Mắt Thẩm Lục Dương sáng rỡ: "Đi nghỉ mát thật á?!"

Cung Uyển Quân ngẩng đầu lên từ đống bài tập: "Nghỉ mát gì?"

Thẩm Lục Dương choàng cả hai tay lên vai Tạ Nguy Hàm đi vào, khóe miệng như muốn bay lên tận trời. Cậu hệt như học sinh, cằm cạ cạ lên vai anh: "Không có gì, đang bàn chuyện kỳ nghỉ thôi."

Tạ Nguy Hàm dung túng cho phép những hành vi thân mật này, còn giúp Thẩm Lục Dương kéo ghế khi cậu đi cùng anh tới bàn làm việc.

Thẩm Lục Dương vô tư ngồi xuống. Thật ra cũng chẳng có việc gì, ngồi rồi cũng chỉ dựa vào ghế nghịch điện thoại. Thỉnh thoảng ngẩng đầu, cậu có thể nhìn thấy Tạ Nguy Hàm đang chấm bài ở cự ly siêu gần. Người đàn ông nghiêm túc làm việc luôn khiến người khác không thể rời mắt.

Nhất là với người đang xem ở góc nhìn VIP, trong đầu cậu hiện lên cả mớ suy nghĩ lung tung, rồi lại bị cậu cố nén xuống đến khô cả họng.

Thẩm Lục Dương thả lỏng một lúc rồi vội vàng lấy sách bài tập của mình ra, vừa làm vừa thỉnh giáo Tạ Nguy Hàm. Thành tích Vật lý của lớp 21 có thể duy trì được, một nửa là nhờ Thẩm Lục Dương điên cuồng tự học thêm, nửa còn lại chính là nhờ "giáo viên phụ đạo" hoàn hảo Tạ Nguy Hàm.

Tiết thứ ba buổi chiều là tiết Vật lý, lúc tan học, Thẩm Lục Dương bị Chiêm Tĩnh Diệu gọi lại.

Cô bé cười rộ lên để lộ hàng răng trắng nhỏ: "Thầy Thẩm, kịch bản được duyệt rồi!"

Thẩm Lục Dương "Ồ" một tiếng, nhìn cô bé: "Chọn vai cũng xong rồi?"

Chiêm Tĩnh Diệu nhìn ra dãy sau, thần bí hạ thấp giọng: "Cầu xin thầy một việc."

Thẩm Lục Dương nhướng mày, thuận theo tầm mắt của cô bé và thấy một bạn học nào đó đang gục mặt xuống bàn ngủ.

Cậu cũng thần bí hỏi lại: "Không phải như thầy nghĩ đấy chứ, bạn học Chiêm, em đang chơi với lửa đấy."

Bạn học lớp trưởng đại diện môn Lý của cậu vẫn kiên định không đổi như mọi khi: "Không không không, qua quan sát tỉ mỉ của em, các cậu ấy phù hợp với thiết lập nhân vật của em nhất!"

Thẩm Lục Dương chống tay lên bàn, liếc nhìn về phía sau, cũng quan sát, nói nhỏ: "Ừm… Cho nên em muốn thầy đây mạo hiểm tính mạng đi nói giúp em? Chiêm Tĩnh Diệu, em có cảm thấy bây giờ em cũng có thể diễn vai con sói trong kịch bản chính luôn không."

Không đợi Chiêm Tĩnh Diệu khiêm tốn, Thẩm Lục Dương lại nói: "Con sói con mắt trắng."

*"Bạch nhãn lang" () – sói mắt trắng, là một từ lóng chỉ kẻ vô ơn bạc nghĩa. Ở đây thầy Thẩm đang chơi chữ, trêu học sinh

Chiêm Tĩnh Diệu: "…" Cái miệng này của thầy Thẩm thật sự khiến người ta không thể cãi lại.

Cô bé chắp tay vái lạy: "Thầy ơi, nể tình hai anh em mình hợp tác ăn ý, thầy giúp em một phen đi mà!"

Thẩm Lục Dương ngầm thừa nhận cái câu "hai anh em mình" kia, cũng nói lý lẽ với cô bé: "Em chọn ai không chọn, lại chọn bạn học Bành Tuấn đóng vai sói, em ấy không ăn tươi nuốt sống em cũng phải nể mặt thầy có cản đấy."

Chiêm Tĩnh Diệu trưng ra vẻ mặt chính khí lẫm liệt vì nghệ thuật hiến thân, mờ mịt nói: "Sai rồi, em muốn cậu ấy đóng vai thỏ."

Thẩm Lục Dương: "…"

Đỉnh vãi đỉnh vãi, lứa học sinh này ưu tú đến mức cậu phải đập bàn tán thưởng.

Thẩm Lục Dương nhịn không nổi, bật cười, hít một hơi: "Em bắt em ấy đóng thỏ, thế ai đóng sói? Em không sợ thỏ ăn thịt sói à?"

Chiêm Tĩnh Diệu ghé sát lại, nói nhỏ: "Em muốn để Lê Thân Vũ đóng vai sói. Oa, thầy không thấy cậu ấy trông vừa kiêu kỳ vừa lạnh lùng à? Đặc biệt hợp với kiểu nhân vật nham hiểm ngầm ấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!