Chương 4: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

004. Đi đâu để tìm người yêu cho Tạ Nguy Hàm? Tác giả: Không ÔEdit: SâmMột đêm mất ngủ. Thẩm Lục Dương mơ về những tháng ngày cậu chọn tiếng Đức là môn tự chọn hồi còn đại học.

Ngày trước khi kết thúc học kỳ, một cây bút, một cuốn sách, một buổi tối, một phép màu ——

Nhưng kết quả cũng không lý tưởng, cậu trượt.

Vật lý thời cấp ba của cậu cũng không tệ lắm, nhưng đếm bằng đầu ngón tay, lớn thì nói đã là chuyện đời trước, nhỏ thì cũng không quá nhỏ, đã bốn năm rồi.

Cậu nhìn giáo án được viết tay phóng khoáng của nguyên chủ, mục tiêu giảng dạy được viết to đùng sáng loáng bằng ba chữ —— "Tổng ôn tập".

Thằng này khá, thằng này đúng khá.

Bây muốn ôn lại cũng không biết ôn ở đâu.

Sáng ra rửa mặt mũi, cậu chọn một chiếc ba lô màu đen giản dị nhất trong dãy túi lòe loẹt, khoác lên người bộ đồ thể thao màu đen đơn giản, xỏ đôi giày thể thao màu trắng… Xem xét lại thành quả ôn tập cả đêm rồi mơ mơ màng màng đi ra khỏi khu dân cư, tìm ra chỗ ăn sáng theo trí nhớ để lót lòng lót dạ.

Cả đêm không ngủ, cậu không dám lái xe nên ngồi giao thông công cộng đến trường học.

Khi đến cổng trường thì đã gần năm giờ rưỡi.

Không ngờ cậu đến sớm như vậy mà cửa phòng làm việc lại không khóa.

Cậu đẩy cửa đi vào, bên trong không bật đèn, cậu đảo mắt nhìn xung quanh. Trên chiếc ghế sô pha bên cạnh bàn làm việc ngoài cùng bên tay phải, cậu thấy Tạ Nguy Hàm đang nằm trên đó.

Ghế sô pha quá nhỏ, một chiếc chân dài miễn cưỡng gập lại, một chân còn lại đặt thẳng xuống đất, anh khoác một cái áo đen, mắt nhắm nghiền, lồng ngực chậm rãi phập phồng, dường như đang ngủ bù.

Thẩm Lục Dương quả quyết quay đầu đi, cậu cũng buồn ngủ, nhưng cậu còn rất nhiều kiến thức chưa hiểu, cũng không thể mới lên lớp đã bảo "tiết này tự học" được.

Cậu nhẹ nhàng ngồi vào chỗ của mình rồi lấy máy tính bảng cùng tập tài liệu, vừa tra Baidu* vừa viết.

*Baidu là một công cụ tra cứu của Trung Quốc, tương tự Google.

Trong tiết tự học tối qua, vào lúc giải đáp thắc mắc, cậu nghe thầy Tông chủ nhiệm lớp nói hôm nay sẽ chữa bài kiểm tra hàng tuần của tuần trước.

Cậu đã nhớ lại được một ít, nhưng chưa giảng bài bao giờ nên nhiệm vụ hiện tại của cậu là hiểu tường tận bài thi để tránh tình huống lúng túng không trả lời được câu hỏi.

Đọc liền tù tì hơn hai mươi phút, não của cậu bắt đầu nhức nhối. Cậu bèn bôi ít dầu cù là mua ở hiệu thuốc lên thái dương.

Chừng mười giây, đầu cậu hơi chuyển động, một luồng gió nhỏ cuốn lấy dầu cù là từ thái dương thổi "vù" chui vào mắt cậu. Cậu trợn mắt nhìn bài thi mà bật khóc nức nở.

Lau khô nước mắt, viết vài kiến thức trọng tâm lên giấy nhớ, Thẩm Lục Dương âm thầm lên án hệ thống.

Đêm qua cậu nhờ hệ giống giúp mình, nhưng hệ thống lại trả lời cậu "Loại chuyện này không giúp được, giống như việc cậu muốn biết kết quả xổ số* hôm nay, tôi không có quyền hạn nói cho cậu biết."

*Nguyên văn là □□ , mình cũng không biết là số gì nên đoán là xổ số vì nghe hợp hoàn cảnh.

Thẩm Lục Dương nghĩ không thông, dạy cậu vật lý sao có thể liên quan đến việc biết kết quả xổ số.

Chẳng lẽ hệ thống cho rằng đối với hắn, biết đáp án vài đề vật lý này còn khó hơn so với trúng xổ số?

Oắt đờ hợi?

"Thầy Thẩm, đến sớm vậy à?"

Thẩm Lục Dương quay đầu.

Tạ Nguy Hàm vừa ngồi dậy, có lẽ anh ngủ không ngon nên dùng một tay nắn cổ, hơi cong môi nhìn cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!