Chương 20: (Vô Đề)

020. Muốn anh. Tác giả: Không ÔEdit: SâmSáng sớm, Thẩm Lục Dương ngủ ngon lành, ngay cả tiếng chuông báo thức kêu reng mà cũng chẳng để ý, chỉ trở mình ngủ tiếp.

Cho đến khi dây thần kinh mang tên nô lệ tư bản bỗng giật nảy.

Cậu mơ màng cầm điện thoại lên, nhìn giờ – 6 giờ 50.

Đụ má!

Thẩm Lục Dương giật bắn người dậy, lấy bừa quần áo tròng vào người, vừa đi tất vừa chạy vội vào phòng vệ sinh.

Nô lệ tư bản muộn giờ rồi!

Sắp bị trừ hai ngàn tiền lương rồi!

Tốc độ đánh răng rửa mặt nhanh đến độ b*n r* lửa, cậu cũng không kịp ăn sáng nhưng vẫn đến muộn.

Nhìn giờ, Thẩm Lục Dương chấp nhận số phận, cậu bình thản đỗ xe vào bãi, thậm chí còn nán lại bên trong một lúc lâu mới ra ngoài.

Thẩm Lục Dương đã cẩn thận suy nghĩ về chuyện hôm qua, có lẽ vì lần đầu cậu nhìn thấy người đẹp như Tạ Nguy Hàm, hơn nữa còn vì đủ loại ngoài ý muốn khiến quan hệ bọn họ có chút khó tả nên mới làm cậu ấn tượng sâu sắc, khó mà quên được.

Cộng thêm cậu chẳng phân biệt giới tính mà mang tính háo sắc, thế giới ABO vốn đã ám muội, việc cậu lần đầu nếm trải mùi vị t*nh d*c nên không kiềm chế được là điều khó tránh khỏi.

Nói cho cùng, là do năng lực tự kiềm chế của cậu có hạn đến đáng thương. Những lúc khác còn tàm tạm, gặp phải thầy Tạ liền không được.

Không sao hết, cậu là thẳng.

Thẩm Lục Dương cực kỳ lạc quan.

Đợi đến khi cậu bình tĩnh hẳn, ngắm nhìn mỹ nữ là về bình thương ngay thôi.

Thẩm Lục Dương không đến văn phòng luôn mà đến căng tin mua chai nước khoáng và bánh mì, chậm rãi vừa đi vừa uống.

Trường Trung học Lan Giang số 5 lúc này rất yên tĩnh. Học sinh đều đang trong tiết tự học buổi sáng, hầu hết giáo viên mới vừa tới văn phòng. Thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng nói phát ra từ khu giảng dạy.

Bầu không khí học đường trong lành tươi trẻ.

Thẩm Lục Dương hoài niệm thời trung học của cậu, năm đó quanh cậu có một đám học sinh yêu sớm. Mà cậu cũng được nhiều người theo đuổi nhờ khuôn mặt đẹp trai của mình.

Nhưng cậu thấy điều đó không được, yêu sớm là không đúng.

Khi học phổ thông, nhìn bạn cùng bàn với bạn ngồi bàn trên ôm hôn nhau, Thẩm Lục Dương vẫn cho rằng đó là yêu sớm, cũng không được.

Khi có bạn nữ tỏ tình với cậu, cậu bèn bảo "đợi đến khi tốt nghiệp". Cũng bởi vậy mà cậu bị gắn mác là "tra nam lạt mềm buộc chặt".

Nhưng cậu nghiêm túc mà, tốt nghiệp sẽ thành niên, có thể yêu đương.

Có điều đến khi thi đại học xong, các bạn nữ tỏ tình cậu đều có người yêu cả rồi.

Duyên phận là thứ vô thường. Cả thời đại học Thẩm Lục Dương cũng không có nổi một mối tình nào. Cậu từng vô cùng hoài nghi lúc soi gương, có phải gương mặt này không hợp tiêu chuẩn thẩm mỹ của công chúng không?

Không đời nào! Hôm qua đi mua sữa đậu nành dì bán còn cho cậu thêm một thìa đường cơ mà!

Kỳ lạ thật.

Bóp hộp sữa rồi ném vào thùng rác, Thẩm Lục Dương quyết định ra sân thể dục chạy hai vòng để lấy lại tinh thần trước khi về văn phòng.

Ngay lúc cậu đến sân, đang cởi áo khoác thì giọng nói thúc giục của hệ thống đột ngột vang lên.

[ Nhiệm vụ khẩn cấp: Tạ Nguy Hàm và Thời Phàm sắp có tiếp xúc vật lý! Cảnh cáo! Hiện tại xác suất Tạ Nguy Hàm nảy sinh tình yêu với Thời Phàm cao tới 80%! ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!