Chương 48: Ma Thổ

Xích Diễm Thiên chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng vẫn nghênh cổ, giằng lấy tay Dư Thanh Đường và Diệp Thần Diễm: "Không được! Hai người không được đi!"

"Vẫn chưa nghiên cứu ra cách dùng Nghiệp Hỏa để luyện khí mà!"

"Luyện khí? Nghiệp Hỏa?" Đồ Tiêu Tiêu ngẩn ra, phải mất một lúc mới hiểu được đầu đuôi câu chuyện.

Dư Thanh Đường chỉ vào Xích Diễm Thiên, vẻ căm phẫn: "Hắn suốt ngày chỉ nghĩ tới chuyện bắt ta đốt mông, ngươi nói có quá đáng không chứ"

"Quá đáng thật" Đồ Tiêu Tiêu lập tức bênh vực cậu, "Cho dù ngươi không thông suốt, cũng vẫn là một nam tử hán, tại sao ngày nào ngươi cũng chăm chăm nhìn vào mông nàng là thế nào!"

Nàng bá đạo khoác vai Dư Thanh Đường: "Đi, tránh xa bọn nam nhân thối này ra một chút."

"Ừm!" Dư Thanh Đường vẫn còn uất ức: "Hắn rõ ràng biết ta phải thủ giới, vậy mà còn cố dụ ta phá giới chỉ để nghiên cứu luyện khí bằng Nghiệp Hỏa!"

"Thật quá đáng!" Đồ Tiêu Tiêu gật đầu phụ họa lia lịa, mắt ánh lên tia sáng ranh mãnh, cúi người thì thầm: "Vậy ngươi cho ta xem thử cái Nghiệp Hỏa đó đi?"

Dư Thanh Đường khựng lại, chậm rãi quay đầu nhìn nàng.

Đồ Tiêu Tiêu tròn mắt, vỗ ngực cam đoan: "Ngươi đừng sợ, ta là Hỏa linh căn, không biết luyện khí đâu, ta chỉ muốn xem thử cái Nghiệp Hỏa ấy thôi"

Dư Thanh Đường chán chường quay đầu, ánh mắt vô hồn: "Ta sớm nên đoán được, các ngươi Thiên Hỏa Giáo toàn là một duộc Diễm Thiên chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng vẫn nghênh cổ, giằng lấy tay Dư Thanh Đường và Diệp Thần Diễm: "Không được! Hai người không được đi!"

"Vẫn chưa nghiên cứu ra cách dùng Nghiệp Hỏa để luyện khí mà!"

"Luyện khí? Nghiệp Hỏa?" Đồ Tiêu Tiêu ngẩn ra, phải mất một lúc mới hiểu được đầu đuôi câu chuyện.

Dư Thanh Đường chỉ vào Xích Diễm Thiên, vẻ căm phẫn: "Hắn suốt ngày chỉ nghĩ tới chuyện bắt ta đốt mông, ngươi nói có quá đáng không chứ"

"Quá đáng thật" Đồ Tiêu Tiêu lập tức bênh vực cậu, "Cho dù ngươi không thông suốt, cũng vẫn là một nam tử hán, tại sao ngày nào ngươi cũng chăm chăm nhìn vào mông nàng là thế nào!"

Nàng bá đạo khoác vai Dư Thanh Đường: "Đi, tránh xa bọn nam nhân thối này ra một chút."

"Ừm!" Dư Thanh Đường vẫn còn uất ức: "Hắn rõ ràng biết ta phải thủ giới, vậy mà còn cố dụ ta phá giới chỉ để nghiên cứu luyện khí bằng Nghiệp Hỏa!"

"Thật quá đáng!" Đồ Tiêu Tiêu gật đầu phụ họa lia lịa, mắt ánh lên tia sáng ranh mãnh, cúi người thì thầm: "Vậy ngươi cho ta xem thử cái Nghiệp Hỏa đó đi?"

Dư Thanh Đường khựng lại, chậm rãi quay đầu nhìn nàng.

Đồ Tiêu Tiêu tròn mắt, vỗ ngực cam đoan: "Ngươi đừng sợ, ta là Hỏa linh căn, không biết luyện khí đâu, ta chỉ muốn xem thử cái Nghiệp Hỏa ấy thôi"

Dư Thanh Đường chán chường quay đầu, ánh mắt vô hồn: "Ta sớm nên đoán được, các ngươi Thiên Hỏa Giáo toàn là một giuộc."

"À mà... các ngươi ăn gì chưa?" Đồ Tiêu Tiêu vẫn chưa chịu từ bỏ, "Trước khi đến đây ta có gói sẵn mấy món ngon, nhiều rượu lắm, ta mời!"

Dư Thanh Đường: "..."

Đúng là đến bản đồ nước Yến cũng ngắn như nhau.

Cậu quay đầu nhìn về phía Diệp Thần Diễm, ánh mắt cầu cứu.

Diệp Thần Diễm khẽ bật cười, đưa tay kéo cậu về bên cạnh mình, ung dung chen vào giữa, đổi chủ đề: "Khụ, nói mới nhớ, sao người của Thiên Hỏa Giáo lại tụ họp ở đây?"

"À cái đó." Đồ Tiêu Tiêu tiếc nuối thu ánh nhìn lại, chỉ tay xuống đất đáp: "Bọn ta đi ngang qua thì phát hiện khu vực này có Hỏa linh lực bốc lên rất mạnh, đúng là nơi lý tưởng cho Hỏa tu bọn ta tu luyện nên mới cắm trại ở đây."

"Ta chia đệ tử thành hai nhóm, luân phiên ra ngoài tìm cơ duyên, còn lại thay nhau ở đây tu luyện. Nhưng hôm nay ta gọi hết bọn họ về rồi."

Nàng hơi cau mày: "Chúng ta đã hấp thu không ít linh lực ở đây, dạo gần đây lại thấy linh khí giảm hẳn, thay vào đó lại xuất hiện một thứ Hắc Hỏa kỳ quái."

"Hắc Hỏa?" Xích Diễm Thiên lộ vẻ trầm ngâm, hứng thú hẳn lên: "Thứ chưa từng thấy sao, theo cổ tịch ghi chép, có vài loại Dị Hỏa..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!