Tạ Trường Sinh vốn định ôm Tuế Tuế đi tìm Tạ Trừng Kính, Tạ Hạc Diệu và Phương Lăng, cho họ xem.
Nhưng Dương La lại không cho.
Nói rằng năm mới sắp đến, bên ngoài kẻ trộm và kẻ bắt cóc nhiều, không an toàn. Tạ Trường Sinh nghĩ đến mỗi lần mình ra cung đều có ba lớp vệ sĩ trong ba lớp ngoài, đừng nói là kẻ trộm ngay cả ruồi cũng chưa chắc đã bay vào được.
Nhưng thấy Dương La sắp khóc đến nơi, mắt đã đỏ hoe, Tạ Trường Sinh cũng đành chịu.
Y khẽ thở dài, buồn rầu nói: "Nếu ta có thể đăng lên khoảnh khắc* thì tốt biết mấy?"
(Là kiểu post trên wechat)
Đã không ra ngoài được, vậy chỉ có thể để người khác đến.
Tạ Trường Sinh nhờ người nhắn tin cho Tạ Trừng Kính và những người khác, mời họ đến Dục Tú Cung chơi.
Nhưng còn chưa đợi được họ, ngược lại lại đợi được một gương mặt nửa quen nửa lạ.
Là con gái nuôi của Phùng Vượng, Cửu công chúa.
Cửu công chúa rụt rè nắm chặt chiếc khăn tay của mình hỏi Tạ Trường Sinh: "Tam ca, ta nghe nói huynh nuôi một con chó con, ta có thể xem không?"
Lời nàng vừa dứt, Tuế Tuế đã vẫy vẫy đôi chân ngắn ngủn chạy đến.
Cửu công chúa kinh ngạc khẽ kêu lên ngồi xổm xuống, cẩn thận dùng đầu ngón tay chạm vào đỉnh đầu lông xù của Tuế Tuế.
Tạ Trường Sinh ngồi xổm bên cạnh trò chuyện với nàng: "Muội có biết các thành viên và sự phân công trong gia đình ong không?"
Cửu công chúa lắc đầu, tò mò nhìn Tạ Trường Sinh.
Tạ Trường Sinh nói: "Gia đình ong chia thành ong thợ, ong đực và ong chúa. Số lượng ong thợ nhiều nhất, chịu trách nhiệm ra ngoài lấy mật; ong đực thì chịu trách nhiệm giao phối với ong chúa để sinh sản thế hệ tiếp theo; còn ong chúa thì là nữ hoàng của chúng."
"Nói như vậy, cảm giác thiết lập này có chút giống ABO."
Cửu công chúa chớp mắt: "Đó là gì?"
Tạ Trường Sinh chớp chớp đôi mắt đờ đẫn: "Đợi ta lớn lên rồi sẽ nói cho muội biết."
Một giọng nói vang lên từ phía sau Tạ Trường Sinh: "Là 'đợi muội lớn lên rồi sẽ nói cho muội biết' phải không?"
Tạ Trường Sinh và Cửu công chúa đều giật mình, quay đầu lại thấy Phương Lăng không biết đã đến từ lúc nào.
Hắn khoác một chiếc áo choàng xanh, tóc búi cao thành đuôi ngựa, cả người trông vừa phấn khởi vừa tuấn tú.
Tạ Trường Sinh vẫy tay với hắn: "Phương Lăng ca ca."
Y giơ Tuế Tuế lên giới thiệu cho Phương Lăng: "Chó."
Lại kéo tay áo Cửu công chúa giới thiệu cho Phương Lăng: "Cô bé."
Phương Lăng: "..."
Giới thiệu rồi, nhưng cũng như chưa giới thiệu.
Hắn bất lực liếc nhìn Tạ Trường Sinh, rồi lại hành lễ với Cửu công chúa: "Bái kiến Cửu công chúa điện hạ."
Tạ Trường Sinh nhớ lại trong nguyên tác Cửu công chúa từng kết âm hôn với Phương Lăng.
Không biết hai người có phải lần đầu tiên gặp nhau khi còn sống không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!