Chương 16: (Vô Đề)

Tạ Trường Sinh bất mãn: "Làm gì vậy!"

Tạ Hạc Diệu chọc vào đầu Tạ Trường Sinh: " Nhóc ngốc, đệ thật siêng năng, hai ngày liền đi thăm Thái tử ca ca, sao không thấy đệ đến thăm ta?"

Tạ Trường Sinh hỏi: "Nhị ca ca cũng bị bệnh à?"

"Không có."

Tạ Trường Sinh bĩu môi, mặt đầy vẻ bất mãn: "Không bệnh mà cũng phải thăm à?"

"Không phải chỉ khi bệnh mới cần thăm, đây là tình nghĩa."

Tạ Hạc Diệu cầm quạt gõ vào lòng bàn tay, cười đến là gian xảo: " Nhóc ngốc, nhị ca hỏi đệ, nếu nhị ca và Thái tử ca ca cùng bệnh, đệ sẽ thăm ai?"

Tạ Trường Sinh: "......"

Người này thật xấu xa!!

Người này thật hiểm độc!!

Câu hỏi này khác gì so với câu hỏi "Thích cha hay mẹ hơn?" "Thích bà nội hay bà ngoại hơn?" mà người thân hay hỏi vào dịp Tết đâu?!

May mà Tạ Trường Sinh là một kẻ ngốc.

Y có thể giải đáp vấn đề thế kỷ này theo cách của mình.

Tạ Trường Sinh: "Hehe, nếu đại ca và nhị ca cùng bệnh, ta sẽ nhờ Dương La cắt ta làm đôi, mỗi nửa đi thăm cả hai."

Dừng một chút, Tạ Trường Sinh lại ném nan đề thế kỷ này lại cho Tạ Hạc Diệu: "Vậy, Nhị ca ca, huynh thích ta bên trái hơn, hay là ta bên phải hơn?"

Tạ Hạc Diệu: "......"

Từ nãy đến giờ Phương Lăng vẫn chưa nói gì, chỉ khoanh tay tựa vào tường, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm Tạ Trường Sinh.

Lúc này rốt cục nhịn không được sặc một chút, ho khan một tiếng.

Tạ Trường Sinh lập tức quay đầu nhìn hắn.

Phương Lăng xụ mặt: "Làm gì? Đừng nhìn ta."

Tạ Trường Sinh cũng ngoan, nói không cho nhìn thì y không nhìn nữa.

Lại quay lưng lại ghé vào bể nước ngắm cá.

Có người phía thấy ba người họ nói chuyện xong, liền nhiệt tình chào đón bắt chuyện với Tạ Hạc Diệu.

Tạ Hạc Diệu khập khiễng đi theo bọn họ ra ngoài vài bước.

Phương Lăng không đi mà duy trì tư thế vừa rồi, nhìn chằm chằm Tạ Trường Sinh đang lẩm bẩm với cá chép gấm.

Ánh mắt mới lạ lại tìm tòi nghiên cứu, giống như đang nhìn một nàng tiên cá – loại mà nửa trên là cá, nửa dưới là người.

Tạ Trường Sinh cũng không để ý tới hắn, nói liên miên cằn nhằn với hai con cá chép gấm trong vại.

Cho đến khi nói đến miệng khô lưỡi khô mới đứng thẳng dậy, như là đột nhiên phát hiện Phương Lăng còn ở đó, sợ tới mức lui về phía sau hai bước, lại cười rộ lên hỏi Phương Lăng: " Ngươi cũng đang nghe ta kể chuyện à?"

Y hỏi Phương Lăng: "Để ta kiểm tra ngươi một chút."

"Ngươi có thể nói ra dụng ý của tác giả khi viết về hai cây táo trước cửa không? Tác giả muốn biểu đạt tình cảm gì, và làm nổi bật đặc điểm hình tượng nhân vật nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!