Chương 1: (Vô Đề)

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, kéo sự chú ý đang ngao du thiên ngoại của Tạ Trường Sinh trở về. 

Y chớp chớp mắt, nhìn về phía cung nữ: "Hả?" 

Cung nữ cầm khăn tay thấm nước trên trán Tạ Trường Sinh: "Điện hạ, thái y sẽ đến ngay bây giờ. Nô tì muốn hỏi sau khi rơi xuống nước, ngài có cảm thấy khó chịu ở đâu không?" 

Tạ Trường Sinh lại chớp chớp mắt: "Cái gì cơ?" 

Cung nữ mấp máy môi, gân xanh trên trán có tướng nhảy loạn, nàng hỏi lại: "Điện hạ, ngài có thấy khó chịu ở đâu trên người không?" 

Cung nữ vừa dứt lời, Tạ Trường Sinh lại đột nhiên cười lớn vỗ tay. 

Y có ngoại hình đẹp, làn da trắng mịn như sứ, đôi mắt đào hoa ẩn ý đưa tình, khoé mắt hơi rũ xuống; mái tóc dài đen mượt do ướt nước mà bết vào mặt xõa sau lưng. 

Một thiếu niên đẹp đến kinh tâm động phách.

Ăn mặc cũng đẹp vô cùng, trên người có một đống dây chuyền bảo thạch rực rỡ màu sắc, tạo ra âm thanh thanh thúy dễ nghe theo chuyển động của y. 

Chỉ là...... 

Rõ ràng là một hình ảnh rất đẹp, lại có chỗ rất là không hài hòa - - 

Đôi mắt đó. 

Ngơ ngác trì trệ, đờ đẫn, không có bất kỳ cảm xúc nào.

Cung nữ bị tiếng cười to đột ngột của Tạ Trường Sinh dọa sợ, không kìm được mà lùi lại một bước: "Điện... Điện hạ…" 

Lo lắng kêu gọi nửa ngày, thấy Tạ Trường Sinh cười không ngừng, cung nữ dậm chân xông ra ngoài. 

"Thái y......  khi nào thái y mới đến?! Điện hạ...... Điện hạ ngài ấy không bình thường!" 

Cửa điện rối ren, Tạ Trường Sinh nghe thấy có người thì thầm: "… Không phải, không phải là ngu ngơ rồi chứ?..." 

Tạ Trường Sinh chớp mắt, dần thu lại nụ cười, ngồi thẳng người. 

Dĩ nhiên y không phải kẻ ngốc. 

Thật ra y chỉ đang giả vờ làm kẻ ngốc mà thôi. Chuyện là thế này: 

Tạ Trường Sinh bây giờ, thực chất không phải là vị hoàng tử Tạ Trường Sinh trước kia. 

Mà là một người từ thế kỷ 21 xuyên vào. 

Từ một sinh viên ngành diễn xuất ngây thơ ngốc nghếch, y xuyên vào cuốn tiểu thuyết tên là " Phong vân đoạt đích". 

Xuyên vào cơ thể của vị tiểu hoàng tử có cùng tên cùng họ, thậm chí diện mạo cũng giống hệt mình. 

Ở trong quyển sách này, nguyên chủ ỷ vào lão hoàng đế yêu quý y mà làm trời làm đất. 

Hôm nay mắng Thái tử ca ca, ngày mai đánh Tiểu Hầu gia, ngày mốt lại trói thái giám chưởng ấn nhục nhã không ngừng. 

Nhân vật phản diện bia đỡ đạn tiêu chuẩn. 

Khi đọc sách, mỗi lần thấy "Tạ Trường Sinh" trong sách nhảy nhót, Tạ Trường Sinh tức đến mức hận không thể chạy ngay đến đồn công an đổi tên. 

Đến khi y thấy nguyên chủ bị những kẻ khác liên thủ hành hạ đến chết, còn hả hê đến mức gọi thêm một phần sườn cho bữa tối. 

Lại không nghĩ tới, phong thủy luân chuyển. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!