Ba ngày trôi qua.
Dư Chu Chu đúng là đã nhận được tiền lương, nhưng cô nhanh chóng nhận ra đây không phải chỗ làm ăn đứng đắn gì.
Ngày đầu tiên đến, quản lý đã dẫn cô tham gia một bữa tiệc rượu.
Dư Chu Chu cứ tưởng công việc làm thêm cũng giống như quán đồ lạnh trước kia, chỉ cần bưng bê khay đĩa, dọn dẹp vệ sinh là được, không ngờ mấy vị khách ở đây chẳng phải đến chỉ để tiêu tiền đơn thuần.
Họ đến đây không chỉ để ăn uống mà còn để tìm niềm vui.
Hội sở này có khoảng hơn 30 tầng, tầng càng cao thì địa vị của khách hàng càng cao.
Nhân viên phục vụ ở đây cũng bị đào thải sàng lọc theo từng đợt, chỉ những ai thể hiện càng xuất sắc mới có thể phục vụ khách ở tầng cao hơn, kiếm được nhiều tiền, nhận được nhiều tiền boa hơn, còn ở tầng thấp, khách thường rất thô lỗ, cục súc.
Dư Chu Chu là Alpha, ban đầu quản lý không để cô phục vụ khách tầng cao, nhưng do cô quá xinh đẹp, nếu được đào tạo tốt, lợi dụng cảm giác mới mẻ mà khách thích, lần đầu ra sân cũng có thể bán được giá cao.
Dư Chu Chu chỉ là trông có vẻ yếu đuối, chứ thực chất chẳng hề yếu.
Sau lần tham gia tiệc rượu đầu tiên, cô đại khái hiểu được các ngóc ngách trong hội sở này, cô rất thông minh, chỉ là chưa từng va chạm xã hội, không hiểu rõ quy tắc cuộc chơi, chứ không phải cô ngu ngốc ngây thơ, nghĩ rằng mình là người may mắn nên mới được miếng bánh béo rơi từ trên trời xuống.
Dư Chu Chu không lựa chọn rời đi, bởi cô phát hiện đa số nhân viên phục vụ ở đây là Beta, mà những người làm việc ở tầng thấp thì không phải tự nguyện đến nơi này.
Ngay ngày đầu tiên, quản lý đã chuyển một phần tiền boa cho cô, nhưng đồng thời cũng tịch thu luôn điện thoại cô.
Quản lý vỗ vai Dư Chu Chu, bảo nàng cứ làm tốt đi, ở đây rồi sẽ có ngày ngóc đầu lên được.
Alpha có mức độ phân hoá gen càng cao, lúc toả ra tin tức tố sẽ có uy áp cực mạnh.
Trung tâm đào tạo gen dạy những người mang gen phải ngoan ngoãn trước Cố Diên Khanh, nên Dư Chu Chu không quen việc bộc lộ sự mạnh mẽ cùng năng lực của bản thân ra bên ngoài.
Nhưng điều đó không có nghĩa cô là một cây rau dễ vặt.
"Nhân viên mới sao?"
Đến ngày thứ ba, Dư Chu Chu đã có thể phục vụ khách ở tầng 27.
"Mặc dù đeo mặt nạ, nhưng nhìn là biết hàng chất lượng, dáng người cũng đẹp."
Có những người có sở thích rất kỳ quái.
Alpha lớn tuổi lại thích những Alpha trẻ tuổi non nớt.
Dư Chu Chu bình tĩnh né bàn tay của Alpha kia đang định sàm sỡ.
"Ngài này, xin tự trọng."
"Ồ, đúng là người mới, mấy đứa mới đến đây đều thích ra vẻ, nhưng chỉ vài bữa là xương cứng đến đâu cũng hoá mềm." Một Alpha nam đầy dầu mỡ đứng dậy, rút dây thắt lưng ở h* th*n ra, "Quản lý Đường không dạy mấy đứa mới biết quy củ, để bọn tao phải đích thân ra tay, thế cũng là một kiểu thú vui."
Có thể được phân đến hội sở làm công việc phục vụ với thân phận Alpha, chỉ có hai loại người, một là sinh ra ở Biên Thành, sau khi phân hoá giới tính thì bị dụ dỗ đến thành phố lớn, nhất thời bị mê hoặc, muốn nhân lúc còn trẻ, dựa vào con đường tắt để đổi đời, loại còn lại là con nhà bình thường, sau khi phân hoá giới tính thì bị mấy tờ quảng cáo nhỏ lừa gạt, cuối cùng bị cưỡng ép thừa nhận tội danh, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Dù là loại nào thì cũng không cản trở đám người có quyền thế ở đây làm chuyện ác.
Còn chưa đợi tên Alpha trung niên đầy dầu mỡ kia ra tay, Dư Chu Chu vẫn đứng yên đó, trên tay còn cầm ly rượu, mạnh mẽ toả ra tin tức tố Alpha khiến cả căn phòng Alpha lập tức ngồi thẳng người, không ai dám thở mạnh.
Bây giờ đã sớm cấm đoán việc đo lường mức độ phân hoá gen.
Nhưng sự hiếu chiến, tham lam và cường thế đã khắc sâu vào xương cốt của Alpha khiến họ không ngừng so sánh tin tức tố với nhau.
Alpha có mức độ phân hoá cao hơn sẽ có uy thế tuyệt đối cùng khả năng áp chế vượt trội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!