Chương 71: (Vô Đề)

Ninh Tuy nhịn không được cười...... mọc thì mọc, hình như cũng đâu có gì xấu.

1

Ninh Tuy nằm bò ra bàn nhìn quản gia dẫn người bận rộn trong ngoài, treo đèn lồng dưới hiên biệt thự, xếp trái cây vào khay trên bàn trà, trong bếp tỏa ra mùi thịt dê hầm củ cải thơm lừng, cảm nhận được cuộc sống mà mình chưa bao giờ có, thỏa mãn ấm áp.

Dì Chu đang ở trên lầu dọn dẹp đống đồ cũ của Quý Úc Trình trong lúc làm người thực vật, kể cả vật dụng khi đi bệnh viện, xe lăn, quần áo bệnh nhân, lão gia đã dặn bà phải vứt đi trước Tết để tống cựu nghênh tân.

Thấy dì Chu khó nhọc kéo bao đồ to đùng ra khỏi thang máy, Ninh Tuy rảnh rỗi không có gì làm nên đi qua: "Để cháu phụ cho."

Dì Chu mở thùng giấy ra nói: "Đúng lúc quá, ngài xem có đồ gì tôi dọn nhầm không.

"Ninh Tuy nhìn lướt qua, phát hiện không chỉ có dụng cụ và thuốc men mà ga giường mình từng ngủ với người thực vật Quý Úc Trình, sữa tắm thảo dược cũng bị gom vào đống đồ bỏ đi. Ninh Tuy có chút không nỡ, dù sao những thứ này cũng gắn với rất nhiều hồi ức cậu ôm ông xã thực vật ngủ, nhưng...... sắp sửa bước vào cuộc sống mới, họ sẽ tạo ra nhiều ký ức hơn nữa. Ninh Tuy bỗng thấy mơ ước về tương lai hơn."Dì cứ dọn đi ạ," Ninh Tuy cười nói, "Cháu thấy chẳng có vấn đề gì cả."

Dì Chu nói: "Trong phòng làm việc có hồ sơ bệnh án của các bệnh viện trước đây, lão gia bảo tôi soạn bỏ đi, nhưng có mấy cái tôi đọc không hiểu lắm......"

Ninh Tuy đang chán nên vội nói: "Để cháu soạn cho."

Ninh Tuy lên lầu hai vào phòng làm việc của Quý Úc Trình.

Dì Chu đã lấy đi mấy bệnh án và toa thuốc mà mình đọc hiểu, còn có một số hồ sơ trợ lý Chu đem từ bệnh viện về, bà đọc không hiểu nên để trên bàn.

Ninh Tuy lấy ra một vài thứ của người thực vật, kẹp ở giữa là hai kết quả khám sức khỏe của Quý Úc Trình, mặc dù trước đó Ninh Tuy đã đọc báo cáo hồi phục nhưng giờ nhìn lại, tâm trạng cậu vẫn hơi khác biệt.

Lúc đó chỉ nghĩ sau khi Quý Úc Trình khỏe lại mình có thể chạy trốn, giờ thân thể Quý Úc Trình không có vấn đề gì khiến cậu rất an tâm. Cực kỳ biết ơn vì anh không sao.

Soạn một hồi, Ninh Tuy chợt phát hiện văn bản chuyển nhượng tài sản thừa kế lúc trước mình ký ở bệnh viện.

Chưa bị lão gia bỏ vào máy cắt giấy tiêu hủy sao?

Quý Úc Trình đã tỉnh lại, cũng chẳng còn thù trong giặc ngoài thì cần hợp đồng này làm gì nữa?

Ninh Tuy băn khoăn lấy tài liệu ra.

Giờ mới phát hiện văn bản chẳng những không bị hủy bỏ mà còn có thêm chữ ký bằng bút máy của Quý Úc Trình, phía sau là dấu công chứng, chứng tỏ đã có hiệu lực pháp luật.

"...... Quý Úc Trình vẫn còn ý định để tài sản cho tôi sao?"

001 nói: "Hơn nữa tài liệu này nằm ở dưới cùng, xem ra đã ký lâu lắm rồi, chắc vừa xuất viện là ký ngay."

Thật lâu sau Ninh Tuy vẫn chưa kịp phản ứng.

Đây là 21% cổ phần của Quý thị, Quý Chi Lâm và đám người Quý Vân chỉ nắm chưa đến 3% cổ phần, ngay cả cổ phần đứng tên lão gia cũng không nhiều bằng Quý Úc Trình.

Lúc đó cậu ký văn bản này chỉ để phối hợp với ông nội, phòng ngừa Quý Vân, Quý Dật và các cổ đông khác tranh giành cổ phần của Quý Úc Trình gây tổn hại nghiêm trọng cho công ty.

Trên thực tế cậu cũng không ngờ ông nội sẽ thật sự cho mình số tiền này...... Dù ông nội có xem mình như cháu dâu thì cũng không thể hào phóng với mình như vậy.

Ninh Tuy chợt vỡ lẽ: "Vậy lúc đó ông nội nói báo mộng......"

Lúc ấy cậu hoàn toàn không xem là thật, thậm chí còn tưởng ông nội bi thương quá độ nên mới gặp giấc mơ kỳ lạ kia.

Nhưng giờ cậu đột nhiên hiểu ra...... Quý Úc Trình tưởng mình sắp chết thật nên đã làm điều cuối cùng cho cậu.

Số tiền kia vốn là Quý Úc Trình muốn cho cậu.

Vì vậy dù đã tỉnh lại và không còn lo lắng về tính mạng nhưng Quý Úc Trình vẫn giữ lại văn bản này, còn ký tên vào đó. Nếu trong tương lai anh gặp bất trắc thì văn bản này sẽ có hiệu lực pháp luật.

Ngoài cửa sổ tuyết rơi lất phất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!