Chương 5: Phản Ứng Nhàn Nhạt Xuất Hiện Trên Mặt Người Thực Vật

Đồng đội lại nhìn ra phía sau lần nữa, bóng dáng Quý Chi Lâm đã biến mất rồi.

Quý Chi Lâm vô tri vô giác quay về ký túc xá của mình, ngả người năm trên giường.

Một lúc sau cửa phòng ký túc mở ra, mấy người bạn cùng phòng của hắn đi chơi bóng rổ mang một thân mồ hôi nhễ nhại trở về, thấy Quý thiếu gia ban ngày không đi học cư nhiên lại nằm trên giường ngủ, đùa giỡn nói: "Này, Quý nhị thiệu, trưa nay có người nhìn thấy cậu uống cà phê với Ninh Viễn Minh, bao năm khổ luyện rốt cuộc cũng tu thành chính quả rồi?

"Quý Chi Lâm ở trên giường đột nhiên ngồi dậy nhìn chằm chằm vào cậu ta. Bạn cùng phòng:"......."

Đây là làm sao vậy? Trước kia không phải mỗi ngày đều ở ký túc xá nói chỉ muốn lợi dụng Ninh Tuy để Ninh Viễn Minh ghen sao?

Mục tiêu đạt được rồi, bộ dáng ngược lại càng trông sống dở chết dở hơn?

Ninh Tuy không biết Quý Chi Lâm đến rồi lại đi.

Sau khi cậu tra thông tin của Quý Úc Trình xong, hài lòng thoả dạ nhìn số tiền ít ỏi của mình lại tăng lên một chút rồi.

Tuy nhiên nếu đã nhận được tiền từ trên người Quý Úc Trình, cậu cũng nên làm đúng nghĩa vụ của một người vợ.

Ninh Tuy định đi mua vài cuốn sách để ghi lại sở thích của Quý Úc Trình, sau đó đọc nó trước giường bệnh của Quý Úc Trình, Nghe nói làm như vậy sẽ giúp người thực vật phục hồi nhanh hơn.

Chiếc xe này là mẹ Ninh cho người đến cửa hàng 4S yêu cầu đặt trước.

Vì phối hợp với ngày lành tháng tốt đã được tính bởi pháp sư mà Quý gia mời hồ, hôn lễ cũng được tiến hành vội vàng, thậm chí mẹ Ninh còn không có thời gian để chuẩn bị của hồi môn trước cho Ninh Tuy.

Tất nhiên, lúc đó tâm trí bà cũng không đặt ở trên vấn đề này, bà lo lắng Ninh Tuy không đáp ứng, trong đầu chỉ toàn nghĩ làm sao để thuyết phục Ninh Tuy.

Hiện tại chuyện gả thay này đã được dứt khoát, bà mới nhớ tới đến lúc phải đền bù cho Ninh Tuy.

Chiếc xe đỗ trong sân, thân xe màu trắng trơn bóng, cực kỳ xinh đẹp.

Tài xế đang bảo dương cho chiếc xe mới, khi nào xong sẽ đưa đến cho Ninh Tuy.

Cuối tuần không có tiết, hai người bạn đi theo Ninh Viễn Minh đến Ninh gia chơi, liếc mắt một cái liền nhìn thấy chiếc xe mới trong sân.

"Tôi thao! A Minh! Nhà cậu lại mua xe mới?" Hai mắt Từ Thiên Tinh hiện lên sự ghen tỵ.

Đây hình như là mẫu cao cấp mới ra mắt, giá cũng phải lên đến hơn ba trăm vạn tệ, tuần trước đến Ninh gia còn chưa có, tuần này chiếc xe này lại xuất hiện ở trong sân Ninh gia.

"Xe này chói muốn chết, tôi cảm thấy cả đời này mình không dám lái chiếc xe này đi.

"Một người bạn khác là Dương Nghiêm Hoài hai mắt phát sáng. Ninh Viễn Minh cũng có chút khó hiểu, hỏi:"Anh tôi mua nó?"

Tài xế ngẩng đầu: "Phu nhân muốn đưa nó cho Ninh Tuy."

"......"

Hai người càng thêm kinh ngạc: "Mẹ cậu tặng xe đắt tiền như vậy cho họ hàng nghèo kia sao?!

"Chẳng lẽ là bởi vì Ninh Tuy gả vào Quý gia? Mặc dù biết Ninh gia có tiền, nhưng tiêu tiền như đang vẩy nước vậy đó! Một chiếc xe ngầu như vật thật sự tiện nghi cho Ninh Tuy rồi! Nghe ba chữ"họ hàng nghèo" kia, tài xế ngẩng đầu nhìn Ninh Viễn Minh.

Ninh Viễn Minh nhìn chằm chằm vào chiếc xe, ngón tay dùng sức cuộn tròn.

Tuy vốn tiếng Ninh gia không nhiều như bạn bè y tưởng tượng, chỉ có thể giữ thể diện ở ngoài mặt, nhưng chỉ có chính y biết được, Ninh gia ở trong vòng chính là ở mức đáy, càng đừng so sánh với Quý gia có lịch sự bao năm.

Mẹ nói đưa chiếc xe mấy trăm vạn cho Ninh Tuy liền thật sự đưa cho Ninh Tuy....

"Có thể cho tôi mượn đi một ngày không? Vừa vặn mình vừa lấy được bằng lái xe trong kỳ nghỉ hè."

So với Ninh Viễn Minh và Từ Thiên Tinh, Dương Nghiêm Hoài chỉ có thể coi là sinh viên đại học bình thường, hắn không nhịn được đi qua vươn tay sờ đèn xe: "Nếu bạn gái biết tôi lái chiếc xe này, còn muốn chia tay với tôi không??

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!